Chương 36: (Vô Đề)

Trước khi biết bố ngoại tình, Tưởng Nam Thư luôn nghĩ rằng bố cô rất yêu mẹ cô, ngay cả Giang Dục cũng nghĩ như vậy. Sau khi biết sự thật, Tưởng Nam Thư từng nghi ngờ về tình yêu và hôn nhân, cảm thấy trên đời khó có tình yêu thuần khiết.

Câu nói của Tống Dã khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Cô dựa vào lưng ghế sofa, nhìn người đàn ông trong video, bỗng dưng không biết nói gì, hai người lặng lẽ nhìn nhau, không khí trầm mặc và tĩnh lặng. Cô không nhắc đến việc cúp video nữa, ánh mắt người đàn ông lại chuyển sang màn hình máy tính.

Tưởng Nam Thư nghe thấy tiếng nhấp chuột, nhìn chằm chằm khuôn mặt anh tuấn góc cạnh của anh, hỏi một câu cô đã muốn hỏi từ lâu: "Tống Dã, anh đã từng hẹn hò với ai chưa?"

Tống Dã khựng lại một chút, ánh mắt liếc về phía ống kính: "Nếu năm đó với em tính là hẹn hò, thì coi như là từng hẹn hò."

"Hả?" Tưởng Nam Thư ngơ ngác nhìn anh.

Tống Dã điềm nhiên chuyển ánh mắt trở lại màn hình, cúi đầu gõ mã, giọng trầm thấp: "Nếu không tính, thì là chưa hẹn hò bao giờ."

Tưởng Nam Thư lại rơi vào im lặng, lòng bỗng thấy khó chịu, cô không biết phải nói gì, chẳng lẽ lại chất vấn anh lần nữa rằng tại sao lúc đó không ở bên cô?

Đúng lúc này, điện thoại có cuộc gọi đến.

Là Trình Gia Gia.

"Gia Gia gọi cho tôi, tôi cúp đây." Cô mím môi, không đợi anh trả lời đã cúp video.

Cô nhấc máy, Trình Gia Gia nói: "Tớ vừa lái xe, mới về đến nhà. Cậu nói Lý Ý muốn mời tớ ăn cơm à?"

Trên đường về, Tưởng Nam Thư đã kể chuyện phỏng vấn của Lý Ý qua WeChat. Cô đi tới góc phòng khách nơi đặt ổ mèo, nói: "Đúng, cậu ấy muốn xin lỗi cậu."

"Ừ được thôi." Trình Gia Gia hừ một tiếng. "Xem như nể mặt cậu."

"Vậy khi nào cậu rảnh? Tớ giúp cậu sắp xếp." Tưởng Nam Thư nghiêng đầu, kẹp điện thoại giữa má và vai, đưa tay ôm Tiểu Bối trong ổ mèo ra. Vừa đứng dậy, Tiểu Bối đã vùng vẫy muốn trở lại ổ, kêu thảm thiết như thể cô đang hành hạ nó vậy.

"Sao vậy?" Trình Gia Gia hỏi qua điện thoại.

Tưởng Nam Thư bất đắc dĩ ngồi xuống, Tiểu Bối lập tức nhảy vào ổ, chen chúc với Chà Bông. Cô cầm điện thoại áp vào tai, thở dài bất lực: "Mèo nhà tớ phản nghịch rồi, nó muốn ngủ ở nhà Tống Dã."

"Mèo theo chủ, không thể trách nó." Trình Gia Gia chậc lưỡi một tiếng.

"…"

Trình Gia Gia bỗng nhận ra điều gì đó không ổn, nói: "Khoan đã, cậu đang ở nhà Tống Dã? Hai người thật sự phát triển thành bạn giường rồi sao?"

"… Không phải, anh ấy đi công tác, tớ giúp anh ấy trông mèo." Tưởng Nam Thư nhìn Tiểu Bối, không biết phải xử lý thế nào, ép nó về nhà sao?

"Mèo không chịu đi về, tớ thấy cậu cũng không cầm cự nổi bao lâu đâu. Giường của anh ấy cậu cũng ngủ rồi, hôn cũng đã hôn rồi, bước tiếp theo chắc là lên giường thôi." 

Trình Gia Gia nằm phịch xuống sofa, bỗng bật cười: "Không xác định quan hệ cũng không sao, cứ thử hàng trước, xem anh ấy thế nào. Nhưng mà nhìn dáng người Tống Dã thì chắc không tệ đâu."

Tưởng Nam Thư cạn lời: "Cậu cô đơn quá rồi đúng không?"

Trình Gia Gia thở dài: "Không phải, tớ bây giờ thật sự không muốn yêu đương. Chỉ là sắp Tết rồi, mẹ tớ và mấy cô dì lại bắt đầu lo chuyện chồng con cho tớ. Nghĩ đến Tết là phiền."

Tưởng Nam Thư nghĩ một chút, truyền kinh nghiệm: "Cậu có thể nói với họ là cậu đã có người khiến mình rung động rồi, hiện đang cố gắng phát triển. Có lẽ có thể thoát được? Tớ cũng nói vậy với mẹ tớ, gần đây họ không còn nhắc đến chuyện xem mắt nữa."

"Cách này với mẹ tớ không hiệu quả, cậu nghĩ tớ chưa thử sao? Chỉ cần chưa thấy người nào là coi như tớ đang lừa bà ấy."

"Vậy à…"

Tưởng Nam Thư ngồi xổm trước ổ mèo nói chuyện điện thoại với Trình Gia Gia, hai con mèo nằm sát nhau trong một ổ, Chà Bông đã híp mắt như muốn ngủ.

Cô vốn định để Tiểu Bối lại đây, nhưng nhớ tới lời Tống Dã nói trước đó, trong lòng hơi khó chịu, không muốn mấy ngày tới phải đến đây trông bé. Hơn nữa, Tiểu Bối chưa được huấn luyện, lỡ làm vỡ bình hoa hay đồ vật gì trong nhà anh thì không hay. Nghĩ ngợi một hồi, cô đưa tay muốn bưng ổ mèo lên thì phát hiện nó khá nặng, Chà Bông quả thật rất xứng với cái tên của nó…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!