Có đôi khi Tống Dã cũng suy nghĩ, năm đó giữa anh và Tưởng Nam Thư là mối quan hệ gì?
Trước khi Tưởng Nam Thư chuyển trường tới, Tống Dã chưa từng thích ai. Trước đây câu nói tưởng chừng như vô tâm "Cậu có thể thử xem" thật ra lại là câu nói chân thật, đúng với ý nguyện nhất.
Tưởng Nam Thư không giỏi theo đuổi người khác, một trong những cách cô thường xuyên làm để theo đuổi anh là mua nước ngọt cho anh. Cô không dám làm ra những hành động quá trắng trợn vì sợ bị thầy cô và các bạn trong lớp phát hiện.
Về sau, ngược lại trông Tống Dã lại giống người theo đuổi cô hơn. Vào năm cuối trung học, anh là người thoải mái nhất trong lớp, Lâm Diệu thường xuyên nhờ anh mang một ít đồ ăn thức uống từ ngoài trường vào, còn Tống Dã có mang đến cho anh ta hay không còn tùy thuộc vào tâm trạng của anh. Tưởng Nam Thư cũng thỉnh thoảng nhờ anh mang đồ tới, số lần nhờ vả rất ít nhưng Tống Dã đều giúp cô, tiện tay cũng sẽ mang một ít đồ cho đám người Lâm Diệu.
Thời gian trôi qua, Lâm Diệu phát hiện ra một ít manh mối, rất không hài lòng: "Anh em như tay chân, nữ nhân như quần áo nhưng cậu thì hoàn toàn trái ngược hết thảy. Thế cuối cùng là Tưởng Nam Thư theo đuổi cậu hay là cậu theo đuổi Tưởng Nam Thư?"
Tống Dã lười biếng tựa vào lan can, thản nhiên nhìn Tưởng Nam Thư đang cúi đầu xoát đề kiểm tra trong lớp, liếc anh ta một cái: "Ăn xong rồi vẫn không ngậm nổi miệng à?"
"Cậu coi Tưởng Nam Thư như bạn gái đúng không?" Lâm Diệu quay đầu nhìn anh, "Cậu hao tâm tổn trí kèm cặp cậu ấy học hành là vì muốn cậu ấy học cùng trường đại học với cậu?"
Tống Dã không trả lời, ngầm thừa nhận.
Trong phòng học, Tưởng Nam Thư gặp phải một câu hỏi khó cô lấy bút chọc chọc vào trán đến phát sầu, một lúc sau mới thôi phản kháng tiếp tục suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn quanh vừa lúc thấy Tống Dã bước vào lớp.
Tưởng Nam Thư đáng thương ngẩng đầu nhìn anh: "Tống Dã, cứu tớ."
Trước khi thích Tưởng Nam Thư, anh chưa từng thích ai. Sau khi thích Tưởng Nam Thư, anh cũng chưa từng thích ai khác. Làm bạn trai cũ của Tưởng Nam Thư dù sao cũng tốt hơn làm… tiểu tam?
Tống Dã không phủ nhận thân phận "bạn gái cũ" của Tưởng Nam Thư, lạnh lùng liếc nhìn Lý Ý: "Cậu đến đây để buôn chuyện hay làm việc?"
"Em đương nhiên là tới làm việc." Lý Ý cười giả lả nói, "Nhân tiện cũng buôn chuyện một chút."
"Đi xem thử phiên bản thử nghiệm đi."
Tống Dã không nói nhảm với cậu ta nữa, xoay người rời đi.
Lý Ý đã thèm muốn trải nghiệm phiên bản thử nghiệm từ lâu, bây giờ cuối cùng cũng có thể được chơi nó, mấy chuyện Tưởng Nam Thư hay phóng viên phỏng vấn nọ đều bị cậu ta ném qua sau đầu. Cậu ta lẻn vào tổ nghiên cứu và phát triển, ngồi trước màn hình máy tính, dù vẫn đang đợi máy khởi động nhưng đôi mắt đã sáng ngời nhìn chằm chằm màn hình.
Đám người Cao Tiểu Khôn và Trần Dương lần đầu tiên nhìn thấy Lý Ý, nhao nhao quay đầu chào hỏi cậu ta. Chỉ là, Trần Dương có một câu hỏi: "Chúng tôi nên xưng hô thế nào?"
"Gọi anh." Lý Ý nhướng mày.
Trần Dương: "…"
Cậu ta biết, Lý Ý nhỏ nhất trong số những người ở đây.
Cao Tiểu Khôn không có bất kỳ áp lực nào mà gọi thẳng: "Anh Tiểu Ý, chào mừng anh gia nhập cùng chúng tôi."
"Tại sao phải thêm từ "tiểu" vào? Nghe chẳng có chút uy nghiêm gì." Lý Ý không hài lòng, "Mà tôi cũng không đến đây để gia nhập với các cậu, tôi vốn là người trong tổ hạng mục, là cựu nhà sản xuất, OK?"
"Tôi nói sai mất rồi, chào mừng anh trở lại." Cao Tiểu Khôn ngoan ngoãn nói: "Tôi tên là Cao Tiểu Khôn, một chữ "tiểu" sao gọi là coi thường được? Anh Tiểu Ý, đây chính là khuôn mẫu."
Lý Ý không còn lời nào để nói, quay lại nhìn cậu ta một cái, vừa hay thấy Lương Vận đi tới, cậu ta nhướng mày cười nói: "Đây không phải là người lập kế hoạch chính của chúng ta sao? Đã lâu không gặp."
Sắc mặt Lương Vận ngay từ sáng sớm đã không tốt, nhìn thấy Lý Ý anh ta chỉ có thể giả vờ bình tĩnh: "Đã lâu không gặp."
Mục đích mà Lý Ý quay trở lại rất rõ ràng, muốn thay thế Lương Vận. Mọi người có mặt ở đây đều biết rõ trong lòng điều này, đặc biệt là bản thân Lương Vận và Lý Ý.
Lý Ý nhìn chằm chằm vào Lương Vận với ánh mắt như muốn bốc hỏa. Mọi chuyện đã thay đổi, giờ đến lượt cậu quay về xử anh ta.
"Lý Ý." Tống Dã không mặn không nhạt nhắc nhở, ra hiệu cho cậu đừng đi quá giới hạn, "Tốc độ, đang đợi cậu phản hồi."
Lý Ý lúc này mới quay đầu lại, mở thư mục dự án của máy tính và bắt đầu trải nghiệm phiên bản thử nghiệm. Cậu ta vừa chơi vừa khen ngợi: "Anh, anh đúng là thần của em! Đúng cái mùi vị này rồi! Đây mới chính xác là trò chơi mà em muốn chơi! Không, nó còn hay hơn so với em mong đợi, nếu không phải…"
Tống Dã khoanh tay ngồi ở phía sau cậu ta, lạnh lùng nói: "Nghiêm túc một chút, tìm *bug đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!