Chương 18: (Vô Đề)

Lý Ý chuẩn bị quay lại công ty sao?

Lần trước Tống Dã đã gọi cho cậu ấy một lần, đợi cậu ấy quyết định khi nào quay lại sẽ liên lạc.

Từ sau khi Lương Vận trở thành quản lý chiến lược, tất cả các phương án đều phải viết theo yêu cầu của Tống Dã, cho dù có như vậy thì vẫn không đạt yêu cầu, lần nào mở họp cũng bị mắng. Mỗi lần Tưởng Nam Thư gặp mặt Lương Vận đều cảm thấy sắc mặt đối phương mỗi ngày một tệ đi, chắc có lẽ đang cảm thấy rất uất ức nhưng lại không làm gì được.

Mọi người xung quanh thảo luận sôi nổi, mới sáng sớm đã bị sự "sống dậy" của Lý Ý làm cho tinh thần phấn chấn, ngay cả tăng ca cũng không còn mệt như vậy nữa.

Tổ hạng mục thay người nhanh, nhưng từ khi thành lập đến nay cũng có không ít người gắn bó từ những ngày đầu, ví dụ như Lý Tuấn Dật. Giọng Lý Tuấn Dật vô cùng hưng phấn: "Nói thật thì tôi khá kỳ vọng cậu ta quay lại, bản kế hoạch cậu ta viết thú vị hơn nhiều so với quản lý chiến lược bây giờ."

"Đúng vậy, tôi cũng mong đợi." Chu Giai Lạc cũng rất vui vẻ: "Nếu anh ấy quay lại, tổ hạng mục lại có thêm một trai đẹp nữa, dưỡng mắt rồi."

"…" Lý Tuấn Dật ngẩng đầu, thấy Lương Vận đen mặt đi qua, vội vàng nhắc: "Suỵt, quản lý chiến lược đến rồi."

Mọi người xung quanh lập tức im lặng.

Từ sáng sớm Lương Vận đã bị mắng đến to đầu, quan trọng là mọi người của tổ hạng mục đều đã đọc được rồi, anh ta cảm thấy rất mất mặt. Anh ta đứng ở vị trí làm việc, đen mặt nhìn mọi người.

Tưởng Nam Thư trộm nhìn qua mái tóc đen dày trên đỉnh đầu anh ta, lòng nghĩ thì ra là tóc giả…

Vài giây sau, Lương Vận đen mặt rời đi. Dưới ánh mắt của mọi người, anh ta đi vào phòng làm việc của Tống Dã.

Trong phòng làm việc, Tống Dã đang nói chuyện với Lý Ý. Tối qua Lý Ý không ngủ, chửi người khác đến phấn chấn, những uất ức năm đó được p. hát tiết nên đến bây giờ vẫn còn hăng hái.

Tống Dã là nhà sản xuất của hạng mục, cho dù thế nào thì cũng phải cho mọi người mặt mũi, Lý Ý làm như vậy thì không khác gì vả vào mặt ông chủ. Cậu ta thì hả giận rồi, nhưng Tống Dã quay đầu vẫn còn phải đối phó với hai ông già kia.

Tống Dã cảnh cáo, "Cậu hãy biết có giới hạn."

"Được, dù sao em cũng mắng xong rồi." Lý Ý mắng chửi xong, cảm thấy lỗ chân lông cũng được vui vẻ mà hít thở không khí trong lành, sương mù mờ mịt đã trôi qua, tinh thần vô cùng sảng khoái, "Em nhịn gần một năm rồi, trước khi về lại công ty thì cũng phải có tiết mục chào đón chứ? Lặng lẽ quay lại không phải là phong cách của em."

Tống Dã cười lạnh: "Có cần mời người trải thảm đỏ cho cậu không?"

"…Cũng được." Quả thực Lý Ý muốn có người trải thảm đỏ cho mình.

Tống Dã lười không muốn nói thêm trực tiếp hỏi: "Khi nào về lại công ty? Đừng để tôi phải giục."

Lý Ý bắt đầu buồn ngủ, ngáp một cái rồi đáp: "Ngày mai, em ngủ bù cái đã."

"Cúp đây."

Tống Dã đang định cúp máy, Lý Ý lại nói: "Anh, tổ hạng mục có nhiều người mới đến đúng không? Nhóm marketing có người tên Tưởng Nam Thư à?"

Tống Dã mở file khảo sát người chơi Tưởng Nam Thư vừa gửi, khẽ "ừm" một tiếng.

"Em cứ thấy quen tai, hình như đã nghe tên ở đâu rồi." Trí nhớ của Lý Ý rất tốt, nếu như cậu ta thấy quen tai thì có nghĩa là chắc chắn đã nghe qua hoặc gặp qua người này, nhưng gần đây cậu ta sống rất buông thả nên không nhớ ra được, "Mấy tháng nay chỉ có chị ấy nhấn thích bản kế hoạch của em, hơn nữa đó còn là bản kế hoạch hơn một năm trước, nhất định là chị ấy ngưỡng mộ tài năng của em."

Tống Dã không đáp.

Lý Ý đột nhiên nói lời khiến người ta kinh ngạc: "Em thích chị ấy."

"……"

Tống Dã lạnh mặt đi, trầm mặc hai giây rồi lạnh lùng nói: "Cô ấy không cần cậu thích." Anh nói xong, hít sâu một hơi, lại cười lạnh, "Cậu không cần đến công ty nữa đâu."

Nói xong trực tiếp cúp máy.

Lúc này có người gõ cửa, Tống Dã khó chịu nói: "Mời vào."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!