Chương 16: (Vô Đề)

S: [Bao nhiêu?]

Tống Dã trả lời rất nhanh nhưng chỉ có hai chữ, Lục Du Xuyên đoán không ra anh thế này là đang quan tâm hay không quan tâm nên khá bình tĩnh mà phản hồi.

Lục Du Xuyên: [Năm, sáu, bảy hoặc tám.]

Lục Du Xuyên: [Bên bố tôi có không ít học sinh cũ, bệnh viện cũng còn khá nhiều nam bác sĩ còn độc thân. Tài nguyên không thiếu. Nhất là với một cô gái xinh đẹp như Nam Thư, ngay khi thấy ảnh chụp thì đã có rất nhiều người đàn ông muốn làm quen với con bé.]

Tống Dã không trả lời, cũng không biết anh đang nghĩ gì.

Giang Dục và Lục Minh Khôn vẫn đang cố gắng thuyết phục Tưởng Nam Thư. Giang Dục nói: "Ngày mai không phải là chủ nhật sao? Ít nhất thì con cũng có thể dùng bữa với một người chứ?"

Tưởng Nam Thư đang định nói gì đó thì điện thoại di động reo lên. Cảm ơn trời đất!

Bất kể đó là cuộc gọi của ai, nó đều đến quá kịp thời. Cô nhanh chóng nhấc điện thoại lên và bấm nghe máy, thậm chí còn không để ý là ai đang gọi.

"Alo." Cô áp điện thoại vào tai, đứng dậy đi ra ban công, tiện thể tránh né vấn đề kia.

Đầu dây bên kia điện thoại truyền đến giọng nói trầm thấp quen thuộc của người đàn ông, ngữ điệu vẫn là dáng vẻ lạnh lùng: "Tưởng Nam Thư."

Tưởng Nam Thư sửng sốt, đứng ở trước cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn, nhìn màn đêm bên ngoài cửa sổ, chớp mắt, nhẹ giọng nói: "Ừm… có chuyện gì thế?"

Tống Dã không trả lời ngay.

Cô nghe thấy hiệu ứng âm thanh nền của trò chơi ở bên phía anh, còn có một giọng nam đang mắng rất hăng, nghe có vẻ giống như anh đang chơi game đồng đội với người bên cạnh.

"Moá!" giọng nam hét lên rất to, "Anh, sao anh lại tắt TV của em?"

Giọng nói này nghe có hơi quen quen, chủ yếu là ngữ điệu khá quen thuộc. Hình như là… Lý Ý?

Không còn tiếng hiệu ứng âm thanh của trò chơi và những câu chửi thề của Lý Ý khiến đầu dây bên phía Tống Dã trầm mặc trong chốc lát, trong lúc chờ anh lên tiếng Tưởng Nam Thư đột nhiên cảm thấy bất an, quay đầu lại nhìn Lục Du Xuyên. Cô vẫn luôn cảm thấy cuộc gọi này đến vào thời điểm quá mức thích hợp.

Lục Du Xuyên đang cúi đầu trả lời tin nhắn, không chú ý tới ánh mắt của Tưởng Nam Thư. Cô mím môi, quay người lại, cuối cùng nghe thấy Tống Dã nói: "Em chưa chuẩn bị câu hỏi cho người chơi à?"

Tưởng Nam Thư: "…"

Cô đang nghĩ vớ vẩn cái gì vậy?

Anh là cấp trên của cô, đột nhiên gọi điện cho cô vào ngày nghỉ, ngoại trừ chuyện liên quan tới công việc thì còn có thể vì cái gì khác chứ? Ban đầu họ đã đồng ý chỉ nói chuyện về công việc. Cô suy nghĩ một chút rồi nói: "Trước đó tôi đã viết được một nửa bảng câu hỏi nhưng sau khi bản thảo gốc bị tiết lộ thì mải bận sửa lại bản thảo tuyên truyền nên Chu Giai Lạc đã nhận và tiếp tục viết, hẳn là đã hoàn thành rồi, anh chờ một chút để tôi hỏi cô ấy."

Tống Dã dừng một chút, nói: "Sáng mai nộp lên."

Tưởng Nam Thư không có nhiều thắc mắc hay ý kiến ​​về việc tăng ca vào Chủ nhật, người chơi mới trải nghiệm chỉ được vài ngày và phiên bản thử nghiệm vẫn chưa được nhóm vận hành kiểm tra để đối chiếu, cho thấy vẫn còn nhiều lỗi cần được sửa chữa. Hôm nay có thể được nghỉ một ngày cũng là vì trước đó đã thức cả một đêm.

Cô trả lời: "Được."

Sau khi cúp điện thoại, cô cúi đầu gửi tin nhắn cho Chu Giai Lạc, hỏi cô ấy đã hoàn thành bảng câu hỏi tham khảo người chơi chưa.

Chu Giai Lạc: [Quỳ xuống] [Quỳ xuống]

Chu Giai Lạc: [Còn thiếu một chút, sáng mai em sẽ hoàn thành.]

Trước mắt thì tổ hạng mục đang thiếu nhân lực, chiều qua lúc Tưởng Nam Thư đi ngủ bù thì Lộc Hiểu Vi bị ép đi hợp tác điều tra rồi lại bị Tống Dã gọi đến nói chuyện. Chu Giai Lạc và Lý Quân Nhất thì vẫn phải tiếp tục theo dõi ý kiến của dư luận đồng thời duy trì và vận hành tài khoản, bận tới mức chân không chạm đất nên đành gác lại chuyện này.

Tưởng Nam Thư cũng không để ý nhiều, trả lời cô ấy: [Sáng mai chị sẽ đến làm.]

Chu Giai Lạc: [Chị biết chuyện đội trưởng là người làm rò rỉ thông tin rồi phải không?]

Chuyện này không thể giấu được. Tối hôm qua máy tính của Lộc Hiểu Vi đã được kiểm tra, lại bị Tống Dã gọi đến văn phòng nói chuyện, tất cả mọi người đều nhìn thấy. Chỉ là công ty không công bố nên mọi người dù biết rõ nhưng cũng không bàn luận thêm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!