Chương 2: (Vô Đề)

Lý Ý tuổi trẻ thành công,

đã là nhân vật vô cùng quan trọng trong cả gia tộc, vì vậy Trương Phác Ngôn tuy

là cô dâu mới cưới về nhưng đám bà cô chị em dâu cũng đều chạy đi nịnh bợ cô,

không người dám nặng lời nửa câu với cô.

Thậm chí cha mẹ của Lý Ý cũng đối với vị con dâu này rất khách khí, săn sóc cô

tân hôn ngày đêm vất vả, hai ông bà liền đi ra biệt thự, đem ngôi nhà lớn như

thế để lại cho vợ chồng mới cưới hai người một chỗ.

Đối với chuyện này Phác Ngôn có chút thấy không ổn, nhưng trái lại Lý Ý lại hài

lòng cực kỳ: "Không phải là tốt vô cùng sao? Em cũng được thoải mái chút.

"Sáng sớm cuối xuân hơi lạnh là như thế tốt đẹp dễ chịu, tân nương tử của anh lại mỗi ngày đều muốn đi vào phòng cha mẹ chồng chào hỏi, lưu lại một mình anh rời giường, thật sự là có chút tịch mịch đáng tiếc nha!"Em cảm thấy ba mẹ tựa hồ... không phải là rất thích em?

"Phác Ngôn suy nghĩ một lúc, nói. Lý Ý nghe vậy nâng mày,"Phác Ngôn, là em nghĩ nhiều"

"Thật sao?"

"Thật." anh nhàn nhạt mà chắc chắn,

"Người nào lại không thích Phác Ngôn của anh chứ?"

Đại khái chính là bởi vì lúc này là khoảng thời gian tốt nhất trong ngày, ánh

mặt trời ấm áp mà không nóng nực, lại trùng hợp bữa ăn sáng trên bàn mấy món ăn

đều là cô thích, nên trong lúc nhất thời Trương Phác Ngôn tâm tình thật tốt,

thấy anh đang đưa tay muốn lấy tờ báo trước mặt cô, cô liền thuận tay cầm lên,

đưa tới trên tay anh —— bàn tay Lý Ý nháy mắt cứng ở chỗ nào đó.

Thụ sủng nhược kinh.

Đúng vậy, đây là trong suốt cả đời Lý Ý lần đầu tiên hưởng đến tư vị thụ sủng

nhược kinh.

"Sao vậy?

"Cô làm bộ như không biết, cố ý mặt ra vẻ nghi vấn nhìn hướng anh. Lý Ý dĩ nhiên sẽ không nói gì, chỉ lắc đầu, nhưng khóe miệng làm thế nào cũng không kìm được cong cong lên. Sau đó Trương Phác Ngôn dĩ nhiên vẫn như thường. Cô không biết là, vì một cái hành động nho nhỏ như vậy nhưng lại chọc cho toàn bộ thư kí của tòa nhà đều tụ lại một chỗ, mỗi người đều cầm một bản"Báo buổi sáng thành phố C" đau khổ

nghiên cứu, trăm tư khó giải —— không có tin tức trọng yếu gì a! Cũng không có

nội dung chỉ thị hội nghị nào cả, toàn bộ cùng với tờ báo bình thường khác

chẳng có gì đặc biệt khác nhau... Nhưng là vì sao thủ trưởng cả ngày đều đặt ở

bên tay, ngay cả giữa kì hội nghị thường kỳ đều không quên lật xem nghiên cứu

à?

******

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!