Chương 56: Sĩ tử tới từ nông thôn không phải người

Dịch: Tiêu Dao Miêu Các

***

Thời gian trôi qua từng chút một. Tô Vân bất thình lình nhắm mắt lại, không quan sát Tất Phương trên cây đồng nữa.

Còn bốn đứa bé Hoa Hồ Thanh Khâu Nguyệt thì đi lại khắp điện Truy Nguyên, quan sát Tất Phương từ những góc độ khác nhau.

Bọn họ theo Cầu Thủy Kính tu hành hơn chục ngày, mặc dù Cầu Thủy Kính không dạy bọn họ được mấy, nhưng lại nói cho bọn họ bí quyết của học tập và truy nguyên.

"Thiên phú của bốn đứa bé kia cũng không thấp!"

Nhàn Vân đạo nhân, hòa thượng Đồ Minh và ông già kia cũng kinh ngạc không thôi. Bốn đứa bé Hoa Hồ Ly Tiểu Phàm này chính là bị hào quang của Tô Vân che phủ, nhưng nếu mang bọn họ ra so với các sĩ tử khác thì sẽ phát hiện bất kể là về tư chất hay ngộ tính, bốn đứa trẻ này đều đạt được tiêu chuẩn hạng nhất.

Hoa Hồ trong số đó thì đã thậm chí tu luyện tới linh sĩ, nhưng chính bản thân hắn lại không biết điều này, không thể sử dụng sức mạnh của linh sĩ.

"Bọn chúng là được mở linh trí, kỳ thực tư chất ngộ tính của bản thân chúng vốn không cao như vậy." Ông già kia là người có kiến thức sâu rộng, bèn nói:

"Có người truyền thụ cho chúng nó tuyệt học của cựu thánh, trui luyện qua ngày đêm, làm cho ngộ tính và tư chất của bọn chúng dần trở nên tuyệt hảo."

Hòa thượng Đồ Minh kinh ngạc nói:

"Thưa phó xạ, tuyệt học của cựu thánh còn có hiệu quả như vậy sao?"

Ông già kia gật đầu, rồi lại lập tức lắc đầu, nói:

"Nhưng vô dụng. Hiệu quả của tuyệt học cựu thánh hiển lộ quá chậm, đáng bị đào thải."

Lúc này, Tô Vân đột nhiên mở mắt, đứng dậy nói:

"Ta học xong rồi. Nhị ca, các ngươi lại đây, ta dạy cho các ngươi."

Nhàn Vân, Đồ Minh và cả ông già kia đều khiếp sợ, nghẹn họng trố mắt ra nhìn:

"Học xong nhanh như thế? Điều này là không thể! Cho dù sĩ tử Thiên Đạo viện cũng không có khả năng học xong sáu chiêu Tất Phương biến trong khoảng thời gian ngắn như vậy!"

Hoa Hồ, Thanh Khâu Nguyệt, Ly Tiểu Phàm và Hồ Bất Bình khoanh chân ngồi xuống nền bên người Tô Vân, cả lũ ngửa đầu nhìn hắn, cẩn thận nghe giảng.

Hiển nhiên đây không phải lần đầu bọn họ làm như thế này.

Nhàn Vân, Đồ Minh và ông già kia thậm chí còn có thể tưởng tượng được ắt hẳn là Tô Vân thường xuyên dạy cho bốn người này.

"Tất Phương biến có ba điểm quan trọng."

Tô Vân giơ ba ngón tay lên.

Nhàn Vân đạo nhân mặt đầy mờ mịt, lẩm bẩm:

"Không phải chỉ có hai điểm quan trọng thôi sao?"

"Hợp kích, tam đề, lục vũ biến!" Tô Vân nói không nhanh không chậm: "Hợp kích là điểm quan trọng đầu tiên của Tất Phương biến. Chiêu thức của Tất Phương biến có thể được thi triển riêng rẽ, nhưng điều quan trọng hơn là đây là một kỹ năng cùng tấn công, cần hai người liên kết thi triển.

Hai người hiểu biết lẫn nhau, tâm ý tương thông, như vậy uy lực khi bọn họ cùng thi triển Tất Phương biến sẽ nhân lên gấp bội!

"Đồ Minh nhìn về phía Nhàn Vân đạo nhân, khẽ hỏi:"Đạo sĩ, là đạo lý này sao?

"Nhàn Vân đạo nhân ngơ ngác lắc đầu:"Ta không biết còn có trọng điểm hợp kích này, vả lại Tất Phương biến chỉ có nhất đề mới đúng chứ..."

Đồ Minh hoảng sợ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!