Dịch: Tiêu Dao Miêu Các
Viện Thanh Miêu.
Con thú Phụ Sơn khuỵu gối ngồi xổm trên mặt đất, đám người Tô Vân đi xuống. Hòa thượng Đồ Minh nói:
"Viện Thanh Miêu là nơi học tập dành cho sĩ tử Trúc Cơ kỳ. Cung điện ở nơi này chính là lớp học, cả trước và sau là mười bốn tòa đại điện."
Bây giờ là giai đoạn tiền cuộc thi, viện Thanh Miêu không còn giảng bài nữa, các sĩ tử đều đang chuẩn bị cho cuộc thi sắp tới.
Đám người Tô Vân, Hoa Hồ bước tới, nhìn thấy các tòa điện như điện Dược, điện Truy Nguyên, điện Cầm, điện Kỳ, điện Họa và điện Luật, những điện này có thầy và chương trình học khác hẳn nhau.
"Phải học nhiều như vậy sao?"
Sắc mặt mấy tiểu hồ ly có chút tái đi.
Tô Vân cũng thầm nghĩ, sĩ tử của viện Thanh Miêu phải học mười bốn môn học, như vậy không khỏi nhiều rồi.
Những đại điện này có treo câu đối ở hai bên cửa, trong đó câu đối của điện Truy Nguyên khá là thú vị.
"Tế thôi vật lý tu hành nhạc, hà dụng phù vinh bán thử thân?"
Tô Vân đọc qua một lượt, lòng đầy đồng cảm:
"Truy nguyên chính là cẩn thận nghiên cứu vật lý, nghiên cứu quy tắc và nguyên lý của sự vật. Những lời này chính là nói tới truy nguyên, nghiên cứu quy tắc nguyên lý của sự vật là chuyện vui vẻ, không nên bị công danh lợi lộc làm cản trở bước tiến của mình."
Lúc này một giọng nói truyền đến:
"Quy tắc nguyên lý của sự vật chính là vật lý, cũng chính là đạo mà Đạo gia chúng ta nói tới."
Tô Vân nhìn theo tiếng, thấy một đạo nhân mặc áo màu xám cất bước đi tới trước điện Truy Nguyên, quan sát bọn họ một phen rồi nói:
"Ê đầu trọc, ban nãy ngươi bảo ta có mấy sĩ tử muốn học bù, chính là mấy đứa này?"
Đồ Minh cười nói:
"Đây là Nhàn Vân đạo nhân, tây tịch tiên sinh thủ tọa của viện Thanh Miêu."
Nhàn Vân đạo nhân mở cửa điện Truy Nguyên, mời mọi người vào trong.
Hoa Hồ tò mò hỏi:
"Thưa Nhàn Vân tiên sinh, vì sao sĩ tử của viện Thanh Miêu phải học nhiều môn học như vậy?"
"Viện Thanh Miêu có mười bốn môn học, nghe thì có vẻ nhiều, nhưng khi tới điện Linh Quang thì chỉ còn lại tám môn, chờ tới viện Thích Già, viện Nho Học, viện Lý Học thì lại chỉ còn hai ba môn, đây là vì sao? Chọn cái nào trội hơn mà học."
Nhàn Vân đạo nhân đi tới ghế chủ tọa trong đại điện rồi ngồi xuống, thản nhiên nói: "Học cung học viện cao cấp, những gì họ dạy sĩ tử đều là phép trừ, chứ không phải phép cộng. Kẻ làm phép cộng đều là ngu ngốc.
Văn Xương học cung chúng ta đầu tiên đưa cho các sĩ tử mới nhập học nhiều sự lựa chọn, quan sát tư chất sĩ tử xem có sở trường về môn nào, có hứng thú với môn nào hơn, rồi lại đào sâu học tập nghiên cứu, như thế mới có thành tựu.
Càng học càng nhiều chỉ dạy hỏng học trò, là đạo lý ngu ngốc.
"Đây rõ ràng là một đạo lý sâu sắc nhưng qua lời ông ta nói thì nghe rất dễ hiểu, làm cho Tô Vân và Hoa Hồ khâm phục không thôi. Trong điện có đệm hương bồ, đám người Tô Vân ngồi lên những chiếc đệm đó."Các ngươi đều đã học Tất Phương Thần Hành Dưỡng Khí thiên rồi chứ?
"Nhàn Vân đạo nhân hỏi. Đám người Tô Vân đều lắc đầu. Nhàn Vân đạo nhân tỏ ra không vui, nói:"Trong hai ngày, dạy năm người chưa có nền tảng gì, còn phải cam đoan bọn họ học được Tất Phương Thần Hành Dưỡng Khí thiên! Ai có bản lĩnh đó chứ?
Đầu trọc, chuyện này ta làm không được, ngươi mời ai khác cao minh hơn đi!
"Ông ta đang định bước đi thì thấy một ông già mặc bộ đồ giặt tới sờn bạc cả đi chắp tay sau lưng đi tới, ngồi xuống chiếc nệm hương bồ cuối cùng. Nhàn Vân đạo nhân vội vàng khom người chào:"Bái kiến Tả phó xạ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!