Dịch: Tiêu Dao Miêu Các
Khoang xe rung lên. Lý Mục Ca đứng vững người, dừng lại một chút rồi nói tiếp:
"Dần dà những hoa cỏ cây cối của thời đại trước biến thành tro kiếp có thể đốt được. Những xưởng lò và xưởng luyện kia chính là dùng tro kiếp làm nhiên liệu để luyện hóa khoáng thạch, chế tạo đồ vật."
Tô Vân dò hỏi:
"Hoa cỏ cây cối biến thành tro kiếp, vậy người của thời đại trước thì sao? Bọn họ biến thành cái gì?"
Lý Mục Ca chần chừ rồi lắc đầu đáp:
"Điều này thì không rõ."
Phía trước dần sáng lên. Tô Vân nhìn qua ô cửa sổ, thấy trong bầu trời phương xa có từng tầng ánh sáng lơ lửng giữa không trung, xếp thành hàng từ trên xuống rất chỉnh tề.
Điều kỳ lạ hơn là những ánh sáng này không xếp thành một hàng, mà là hàng trăm hàng!
"Mục Ca học huynh, ánh sáng bên kia là gì vậy?" Tô Vân bèn hỏi.
Lý Mục Ca có chút ngại ngùng, nói:
"Nếu không thấy ngại thì gọi ta là sư huynh đi, ta gọi các ngươi là sư đệ. Học huynh học đệ là cách gọi của người Đông Đô, còn ở Sóc Phương người ta đều gọi là sư huynh sư đệ."
Cách gọi học huynh học đệ này đám Tô Vân và Hoa Hồ đều đọc từ trong sách ở Táng Long Lăng, chứ bọn họ không biết thói quen ở Sóc Phương.
"Sách cổ ở Táng Long Lăng là do sĩ tử Thiên Đạo viện viết ra, chẳng lẽ Thiên Đạo viện không phải quan học của Sóc Phương, mà là của Đông Đô?" Tô Vân thầm nghĩ.
Lý Mục Ca liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, cười nói: Đó là nhà lầu.
Nhà lầu?
Tô Vân và đám Hoa Hồ ngây ra, thất thanh kêu lên:
"Tòa lầu cao đến như vậy sao?"
Nếu những ánh sáng này là ánh sáng trong nhà lầu, chẳng phải tầng cao nhất là nằm ở trong mây?
Trên đời há lại có nhà lầu cao đến như thế?
Nên biết rằng kiến trúc cao nhất ở trấn Thiên Môn, Thiên Môn, cũng chỉ cao có mấy trượng mà thôi. Thế gian há lại có tòa lầu cao chọc thẳng vào tầng mây?
Lý Mục Ca tò mò hỏi:
"Các ngươi chưa thấy lầu bao giờ sao?"
Tô Vân và bốn đứa trẻ đồng loạt lắc đầu. Hồ Bất Bình trả lời:
"Ở nông thôn không có nhà lầu nào cao như vậy!"
"Từ khi Lâu thánh nhân Lâu Ban xây lầu tới nay, những tòa nhà lầu này càng ngày càng cao. Trước kia, cùng lắm là chỉ trăm thước, mà giờ người ta thậm chí còn xây được cả những ngôi nhà lầu cao ngàn thước vạn thước!"
Lý Mục Ca nói: "Trước kia xây lầu thì dùng gỗ, chọn cây gỗ đã sống trăm ngàn năm, chặt xuống mang làm cột trụ, như vậy cũng chỉ cao mấy trượng, chống đỡ được mấy tầng lầu mà thôi. Nếu dựng thêm lầu bên trên thì gỗ sẽ không chống đỡ được.
Bởi vậy cung điện cũng chỉ cao mấy tầng, hoặc là chỉ làm đúng một tầng đại điện. Hiện giờ dựng nhà lầu là người ta đã sử dụng thủ đoạn của luyện khí.
Áp dụng thủ đoạn của luyện khí vào tạo dựng lầu cao chính là sáng kiến của Lâu thánh nhân Lâu Ban.Lâu thánh nhân Lâu Ban?
"Đám người Hoa Hồ và Ly Tiểu Phàm hiện rõ vẻ sùng bái:"Người này tạo lầu thành thánh rồi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!