Chương 46: Thề phân sống chết

Dịch: Tiêu Dao Miêu Các

Lý Mục Ca hạ xuống đất, phía sau người hắn lập tức vang lên tiếng nổ ầm và tiếng chuông vang lên tiếng coong rõ to. Tô Vân và Viên Tam tổ sư va chạm chính diện, lầu gỗ dưới chân hai người lập tức rung lên kẽo kẹt.

Lý Mục Ca nhìn thấy vượn bạch và những con giao long bay múa vụt lướt qua bên người mình, không khỏi giật nảy mình:

"Viên Tam tổ sư là một con quái vật lớn có sức lực cực kỳ mạnh, cho nên nguyên hình của sĩ tử Tô Vân cũng là một con quái vật có hình thể to lớn như núi sao? Hắn là trâu rừng yêu hay hà mã?"

Lòng hắn ta không khỏi buồn bực, kẻ có thể chống chọi được với bậc dị thú như vượn bạch thì đương nhiên phải là những con vật có thần lực trời sinh như trâu rừng với hà mã rồi.

Lý Mục Ca không kịp nghĩ nhiều như vậy, lúc này từng con rối Yển Sư mặc quần áo rách rưới đang lao vọt tới bên này trong bầu trời đêm.

Bên dưới lớp y phục rách tả tươi là vô số bộ xương khô, được điều khiển bởi tính linh mà trở nên dữ tợn dị thường.

Lục Địa Chúc Long vẫn còn đang bước đi, như không thấy cảnh tượng này. Nó là sinh vật cỡ lớn, chỉ có mối quan hệ hợp tác lẫn nhau với con người. Nó chở người đi đường, con người cung cấp đồ ăn cho nó.

Con rối Yển Sư hoàn toàn không có chút uy hiếp gì với nó, mà nó cũng chẳng chịu trách nhiệm cho sự an toàn của con người.

Trong tám mươi tòa lầu gỗ trên lưng nó, chỉ có tòa lầu nơi Lý Mục Ca đang ở đã không còn đèn canh giữ, trở thành nơi đột phá cho lũ con rối Yển Sư này.

Lý Mục Ca lao nhanh trên lầu gỗ, cầm thanh bảo kiếm do tính linh thần thông của mình biến thành thi triển kiếm thuật mà mình học được. Mỗi một kiếm mà hắn đâm ra đều bắn ra từng thanh trường kiếm từ trong thần thông, bay múa trên không trung.

Mỗi một thanh trường kiếm đều đang bày ra kiếm pháp tinh diệu mà hắn đã rèn luyện nhiều năm.

Trước sau, trái phải, trên dưới hắn đều là ánh kiếm sáng lóe, làm cho hắn như biến thành một vị kiếm khách tám tay vậy.

Từng con rối Yển Sư bị thần thông kiếm thuật mạnh mẽ của hắn chém giết tại chỗ. Sự tinh diệu và đẹp mắt của kiếm pháp khiến người ta phải thán phục.

Muốn tu thành thần thông kiếm thuật là điều cực kỳ khó khăn, cần chân thành hướng tới kiếm. Chẳng những phải ngày ngày luyện kiếm, thứ quan tưởng trong đầu cũng là kiếm, thứ tính linh nghĩ đến cũng là kiếm.

Lúc tu luyện mang theo kiếm, lúc tắm rửa cũng mang theo kiếm, thậm chí tối xuống cũng phải ôm kiếm đi ngủ.

Cứ như thế ngày ngày đêm đêm, ý muốn chân thành và kiên định thì tính linh sẽ biến dấu ấn thanh kiếm thành hình chiếu ánh vào trong đầu.

Chờ khi dấu ấn này kết hợp với nguyên khí của bản thân là sẽ hóa thành tính linh thần thông, có được uy lực.

Lý Mục Ca chính là một kẻ say mê kiếm như thế đấy.

Nhưng sau khi đám con rối Yển Sư này bị hắn chém giết thì lại nhanh chóng tự phục hồi, lại bay lên không trung lao tới tấn công hắn.

Thần thông kiếm thuật dù sắc bén, nhưng vẫn có chút khó khăn khi đối phó với loại sinh vật con rối Yển Sư kỳ lạ ở khu không người này, không bằng những chiếc đèn lồng kia.

Lý Mục Ca nhíu mày, trong nhà lầu bên dưới đã vang lên tiếng kính thủy tinh vỡ vụn và tiếng la thét của mọi người. Hiển nhiên là có con rối Yển Sư đã phá cửa sổ chui vào trong.

Nhưng đúng lúc này, bên trong truyền tới tiếng rồng ngâm chấn động. Cửa kính đột nhiên nổ tung, một con giao long khí huyết quấn quanh người một con rối Yển Sư, rồi ra sức cuộn chặt người lại, xoắn nát con rối Yển Sư kia.

"Là thằng bé đội mũ tai chó!"

Lý Mục Ca hơi yên tâm.

Trong xe, thiếu niên do Hoa Hồ biến hóa chỉ cao tới hông người bình thường, cũng đang di chuyển nhanh như gió trong khoang xe hệt như giao long, khi thì xuất hiện ở đầu khoang, khi lại ở đuôi.

Lúc thì hắn nhảy lên, lúc lại hạ xuống, như giao long bò lên nóc xe, trên vách tường, chạy đi như bay.

Khí huyết trong cơ thể Hoa Hồ vận chuyển phát ra những tiếng sấm, phàm là có con rối Yển Sư nhảy vào, còn chưa kịp ra tay với những hành khách đang hoảng sợ thì đã bị hắn sử dụng Giao Long Ngâm giết chết.

Mà trong một tòa lầu gỗ nhỏ khác, Hồ Bất Bình, Ly Tiểu Phàm và Thanh Khâu Nguyệt lại càng thấp bé hơn, nhưng cũng càng linh hoạt hơn, những tiếng hô quát non nớt không ngừng vang lên.

Long Du Khúc Chiểu!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!