Dịch: Tiêu Dao Miêu Các
Sắc mặt Tô Vân đầy nặng nề, quả thật Tiêu Thúc Ngạo được linh hồn thần long cứu, nhưng thứ mà y mang ra khỏi Táng Long lăng chưa chắc đã là long linh.
Rất có khả năng dị vật kia đã giả mạo thân phận của long linh lừa gạt Tiêu Thúc Ngạo, làm cho Tiêu Thúc Ngạo mang nó rời khỏi nơi đây.
"Cả Thôn Ăn Cơm đi tới thành Sóc Phương, nói rằng có khả năng gặp lại ở nơi đó. Thành Sóc Phương là thành thị lớn, người ở khắp mọi nơi, nếu dị vật này là điều ác..." Tô Vân trầm tĩnh lại:
"Như vậy hắn chắc chắn phải chết."
Ở trong lòng hắn, thành Sóc Phương thậm chí còn có nhân vật như Thủy Kính tiên sinh, chắc chắn là rất mạnh, là nơi cường giả xuất hiện lớp lớp.
Bọn họ nghỉ ngơi một lát, Tô Vân quăng Thần Tiên Tác, rồi cùng bốn con hồ yêu trượt theo dây thừng xuống dưới vách núi.
Trong bóng đêm, ánh trăng sáng tỏ, Tô Vân và bốn con hồ yêu đi xuyên qua núi rừng, lúc đi ngang qua Ngưu gia trang thì thấy bên trong đã bắt đầu ma chay, bày tiệc rượu.
Tô Vân chỉ nghe thấy tiếng người ồn ào, tưởng là khách khứa các nơi vội về chịu tang, chứ không biết là bầy yêu đang múa loạn trên bàn tiệc.
Có một số yêu ăn uống no nê, từ biệt chủ nhà rồi bá vai bá cổ đi về, mùi rượu nồng nặc, lại hát hò, cãi cọ ngay trên đường, thạt là náo nhiệt.
Đám người Tô Vân đi đường coi như cũng không đơn độc. Hồ Bất Bình và Ly Tiểu Phàm còn nhân trời tối trộm ít rau trong Ngưu gia trang.
Nhưng khi đám yêu quái đồng hành với bọn họ nhìn thấy bọn họ đi vào trấn Thiên Môn, cả lũ vốn say rượu này đều không khỏi cơ trí, hoàn toàn tỉnh táo khỏi cơn say, vái lạy hai cái với Tiêu Thúc Ngạo, hoặc là mắng hai câu, rồi vội vàng bỏ đi.
Ở trong mắt đám yêu quái trong khu Thiên Thị viên không người này, trấn Thiên Môn là một nơi đầy ngập tà ác.
Trấn Thiên Môn đèn đuốc lác đác, hiển nhiên có không ít người đã đi ngủ, chỉ có đám người Tô Vân đi trên đường phố làm kinh động lũ chó khiến chúng sủa nhặng lên.
Bọn họ lặng lẽ trở về nhà, đốt đèn.
Tô Vân và ba tiểu hồ ly chuẩn bị bữa tối, Hoa Hồ thì ngồi bên ngọn đèn ôm sách đọc.
"Trong sách này có nói, bọn họ nhìn thấy dấu vết trận chiến đấu để lại, phỏng đoán dị vật rơi xuống cùng con rồng kia hẳn là kẻ địch của rồng. Đây là trận chiến mà hai bên đều thiệt hại. Dị vật chết trong trận chiến.
Vì vậy, bọn họ thử triệu hồi tính linh của rồng, hỏi long linh xem đã xảy ra chuyện gì.
"Hoa Hồ vừa lật sách vừa đọc nội dung cho đám người Tô Vân nghe."Sau khi bọn họ triệu hồi được tính linh của rồng. Một sĩ tử tên là Oánh có cảm giác hơn hẳn bình thường với linh đã nhận ra dị trạng. Nàng nói rằng bọn họ triệu hồi tính linh của rồng, đồng thời cũng có khả năng gọi cả tính linh của thứ khác về đây."
Đây là một câu chuyện làm chấn động lòng người.
Sau khi đám sĩ tử Thiên Đạo viện triệu hồi tính linh của rồng, chuyện kỳ dị bắt đầu xảy ra.
Oánh nói cho mọi người rằng tính linh kia ngập đầy tà ác, có khả năng thứ đồng quy vu tận với rồng là một nhân ma. Lúc đồng quy vu tận với nhân ma, có khả năng rồng đã trục xuất tính linh của chính nó và nhân ma sang thế giới khác, nhưng hiện giờ đã bị bọn họ gọi về đây.
Nhưng không mấy ai tin tưởng lời của Oánh.
Khi đó tuyết rơi nhiều, khí trời Sóc Phương thay đổi có chút kỳ dị, thường thì tuyết sẽ không rơi dày như vậy. Lớp tuyết rất dày che phủ núi rừng, sâu tới mấy thước, có những chỗ trên núi dày không thấy đáy, đoạn tuyệt liên hệ của bọn họ với bên ngoài.
Sáng sớm hôm sau, đám sĩ tử Thiên Đạo viện phát hiện thi thể của Oánh.
Sĩ tử lĩnh đội rất căng thẳng, lập tức triệu tập tất cả mọi người, ra tay bố trí Linh Tù Khốn Thiên Lung, nhốt long linh và linh của nhân ma ở trong Táng Long lăng, làm bọn họ không thể rời khỏi nơi đây.
Nếu để linh của nhân ma thoát ra ngoài, sẽ tạo ra sự thảm sát cực lớn, sinh linh đồ thán, không biết bao nhiêu người sẽ bị nhân ma ăn mất!
Bên bếp lò, ngọn đèn lay lắt lúc sáng lúc tối, Tô Vân và ba tiểu hồ ly hồi hộp nghe Hoa Hồ kể câu chuyện xảy ra vào ngày tuyết rơi nặng hạt một trăm năm mươi năm trước.
Ba tiểu hồ ly ôm đuôi mình, run lẩy bẩy.
"Linh Tù Khốn Thiên Lung?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!