Chương 15: Lòng người hiểm ác còn hơn cả yêu quái

Dịch: Tiêu Dao Miêu Các

Bảy ngày độ kiếp?

Tô Vân ngẩn ra:

"Cả Thôn Ăn Cơm sắp hóa thành giao long rồi sao?"

Con đại hắc xà kia đã quay trở lại tảng đá của mình, tiếp tục thổ nạp tinh hoa trăng sao. Mà dòng nước trong khe cũng dần rút xuống, trở lại như trước.

Tô Vân và Hoa Hồ nhảy xuống tảng đá, một người một hồ ly tiếp tục đi tới thôn Hồ Khâu.

"Cả Thôn Ăn Cơm chặn chúng ta lại, rốt cuộc là để làm gì?" Hoa Hồ không nhịn được bèn hỏi.

"Nó sắp lột xác hóa thành giao long."

Tô Vân nói: "Nhưng chính bản thân nó không cách nào lột xác được, bởi vì nó đã tu luyện cơ thể mình tới mức vô cùng cứng rắn, không thể lột lớp da rắn, mặc dù là mài cọ xuống mặt đá cũng không thể mài vỡ được lớp da rắn kia.

Bởi vậy nó mới sử dụng răng nanh độc của mình luyện thành một thanh kiếm, định dùng thanh kiếm rạch da rắn để tiện cho mình lột xác hóa thành giao long.

"Hoa Hồ thế mới hiểu ra:"Bản thân Cả Thôn Ăn Cơm không thể tự rạch da của mình, cho nên mới cần nhờ tới đệ.Tô Vân cười nói:Là mượn tay của ta và mắt của huynh. Nó cảm ơn chúng ta giúp nó lột xác, nên mời chúng ta bảy ngày sau tới Khe Rắn quan sát nó hóa thành giao long.

"Đôi mắt Hoa Hồ lập tức ngời sáng, hắn ta hưng phấn nói:"Với chúng ta mà nói, quan sát rắn hóa thành giao long là một cơ hội hiếm có, điều này có thể giúp chúng ta quan tưởng!

"Hắn càng nói càng hưng phấn, rồi đột nhiên tỉnh táo lại:"Chúng ta có thể quan sát Cả Thôn Ăn Cơm hóa thành giao long, nhưng Tiểu Vân lại không nhìn thấy...

"Hắn không reo hò nữa, mà cười nói:"Rắn hóa giao long thì có gì đẹp đẽ mà xem? Không thấy mới tốt cho Ngạc Long Ngâm.

Cả Thôn Ăn Cơm độc chết đường ca của ta, ta mới không thèm đi xem.Đi, nhất định phải đi!

"Tô Vân nói với vẻ rất thật tình:"Cả Thôn Ăn Cơm hóa thành giao long, xảy ra biến đổi về hình thái, giao long còn mạnh hơn cả ngạc long, lại càng có nhiều lợi ích hơn cho Ngạc Long Ngâm! Loại kỳ ngộ này không phải ai cũng có thể gặp được!

Nhị ca, nếu huynh muốn báo thù cho Dã Hồ tiên sinh, như vậy huynh nhất định phải tới cuộc độ kiếp của bảy ngày sau!"

Hoa Hồ im lặng một lát, rồi gật đầu.

Hai người đi tới gò Hoàng Phần từ lúc nào không hay. Thôn của chồn vàng được xây dựng ở nơi này, mặc dù đêm đã khuya nhưng ánh lửa vẫn sáng rực khắp gò đất này.

Đám chồn vàng của Hoàng thôn giơ cao bó đuốc ngồi quây lại với nhau. Trưởng thôn của Hoàng thôn, lão chồn già kia đứng trên một bục cao, tay giơ ngọn đuốc, hô to:

"... Kẻ kia ức hiếp tộc ta quá đáng! Ăn người của tộc ta, phóng độc người của tộc ta. Không biết bao nhiêu huynh đệ tỷ muội, bao nhiêu thúc bá chí thân của chúng ta đã chết dưới lớp răng độc và trong bụng hắn rồi!"

"Nếu hắn lột xác thành giao long, đó chính là ngày tộc ta bị diệt! Lúc này đây, hỡi các vị, chính là lúc này. Nhân lúc hắn yếu lấy mạng hắn!"

Lão trưởng thôn đứng trên đài cao bước nhanh hô to với đám chồn ở bên dưới:

"Lúc hắn lột xác chính là lúc hắn yếu nhất! Nhân lúc hắn độ kiếp hóa thành giao long, chúng ta hãy ùa lên diệt trừ hắn!"

Diệt trừ!

Đám chồn bên dưới giương cao ngọn đuốc, giơ tay hô to, tạo nên hợp âm to và vang.

Lão trưởng thôn lạnh lùng nói:

"Giết hắn rồi, lão phu bỏ tiền bày một buổi tiệc mời cả thôn ăn cơm!"

Đám chồn dưới bục lại càng hưng phấn hơn, lại càng phẫn nộ hơn: Cả thôn ăn cơm...

Tô Vân và Hoa Hồ dừng chân nghe một lúc. Bọn họ cũng có nghe nói qua về ân oán giữa Hoàng thôn và đại hắc xà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!