Chương 27: Kim Chủ Thần Bí Cố Nghiên Thu

Cho dù nhận được ánh mắt như thiểu năng trí tuệ của Thiệu Nhã Tư, Lâm Duyệt Vi vẫn kiên trì thực hiện lời nói của mình. Nàng từ trong đống thỏ bông tìm ra một con đưa ra so với con trước kia không khác biệt là mấy, điểm khác nhau duy nhất là chỗ tai con này không to bằng con kia.

Lâm Duyệt Vi lâm vào trầm tư.

Đôi tai to kia làm nàng nhớ tới buổi sáng ngày thứ hai ở nhà của nàng cùng Cố Nghiên Thu, Cố Nghiên Thu cũng từng vẽ một con thỏ giống vậy, cũng có hai cái tai to như thế.

Thiệu Nhã Tư thấy nàng cầm con thỏ không bỏ, nhịn không được nói "Không phải cậu không nỡ cho mình à?"

Lâm Duyệt Vi không nghe rõ, hỏi lại "Cậu nói gì?"

Thiệu Nhã Tư chớp mắt, lắc đầu nói "Không có gì, cậu thích con này hả? Hay là mình tặng cậu."

Kỳ thật Thiệu Nhã Tư cũng không thích thỏ con lắm, sở dĩ trước đây nàng thích nó là bởi vì do Lâm Duyệt Vi tặng nàng, nàng trọng bằng hữu, cho nên chỉ cần Lâm Duyệt Vi thích thì nàng đều có thể cho.

Lâm Duyệt Vi vốn đã rất chột dạ, càng nghe càng thấy giống như Thiệu Nhã Tư khá tổn thương, vội vàng nhét con thỏ vào tay Thiệu Nhã Tư, vỗ vỗ, nói "Không cần không cần, mình có một con là đủ rồi, dù sao cũng không thể mang ra ngoài."

Thiệu Nhã Tư hỏi "Sao cậu không thể đeo ra ngoài?" rồi nhìn camera, khẽ hỏi thêm vào tai nàng, "Không phải nói hai đứa mình xào CP sao? Làm vậy vừa vặn có thể xem như đồ cặp."

Lâm Duyệt Vi nghiêng đầu, thoáng trợn to mắt dòm Thiệu Nhã Tư.

Thiệu Nhã Tư lại tiếp tục dùng giọng chỉ có hai người có thể nghe thấy nói "Những tin trên mạng mình đều biết cả, mình còn dạo nhóm chat của fan CP siêu cấp, fans đều nói y như thật."

Thiệu Nhã Tư nghịch ngợm mà cười cười.

Lâm Duyệt Vi "..."

Nàng còn tưởng Thiệu Nhã Tư không biết, chí ít sẽ không sẽ không biết nhiều như thế, không ngờ...

Thiệu Nhã Tư nói tiếp: "Cho nên cùng đeo nhé?"

Lâm Duyệt Vi nghĩ nghĩ, vẫn lắc đầu nói "Mình sợ lại có người tặng thêm, đến lúc đó trong phòng có hai đống thỏ bông, cậu không cảm thấy rất đáng sợ sao?" Lâm Duyệt Vi có chứng sợ không gian khép kín, nhưng vì đang ở bên ngoài không thể không nhẫn nại, thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện.

Thiệu Nhã Tư nói "Cũng được, vậy mình cứ đeo tiếp, sau này thấy cậu đeo thể nào mọi người cũng nghĩ là do mình tặng cậu, vả lại cậu cũng không thể vì lý do này mà không cho thỏ con xuất hiện trong cuộc sống được, đúng không?."

Lâm Duyệt Vi "Ờm."

Thiệu Nhã Tư nói: "Còn nữa nếu cậu không thích quà fan tặng chất thành một đống có thể xem như tặng lại cho mình, nhiều thêm vài con thỏ bông cũng chẳng là bao." Thiệu Nhã Tư cong môi chỉ về phía đống thỏ bông nằm trong góc tường.

Thiệu Nhã Tư kéo cả hai tay nàng, lay lay nói "Cứ vậy đi, mình sẽ nói với mọi người do mình tặng cậu, cậu không thích lắm, nhưng bị mình ép buộc đeo lên."

Lâm Duyệt Vi rốt cuộc đành phải nói "Được rồi, mình đồng ý, đừng nói nữa."

Như vậy cũng tốt, tránh tình trạng trong tương lai nàng lỡ miệng nói mình thích con thỏ bông này, hoặc là ra cửa lỡ mang theo nó, chẳng phải là tự vả mặt mình sao.

Thiệu Nhã Tư hôn một hơi trên mặt nàng, rồi quay về nghiên cứu bút ký.

Lâm Duyệt Vi quay người trở về giường, ngón tay cái lau một chút lên chỗ vừa bị hôn, tránh đi ống kính, khẽ cau mày.

Sau khi Lâm Duyệt Vi treo được con thỏ bông lên đầu giường thì an tâm đêm nay mình sẽ được ngủ ngon giấc, kết quả nằm mơ mơ thấy một con thỏ tinh cực lớn, con thỏ tinh ấy mọc ra một đôi mắt và đôi tai rất to hoàn toàn không hề cân xứng với lập thể khuôn mặt, không những thế nó còn nhảy cà tưng đuổi theo phía sau nàng, đôi mắt đáng yêu moe cute chợt biến thành màu đỏ tươi, dữ tợn hả to miệng muốn ăn nàng.

Trước khi Lâm Duyệt Vi ở trong mơ sắp bị con thỏ tinh ăn vào trong bụng thì đồng hồ báo thức kịp thời vang lên.

Nàng còn chưa hết sợ hãi mở to hai mắt, trong buổi sớm mai mông lung đối diện với con thỏ bông treo trên đầu giường, khiến nàng sợ tới mức lăn từ trên giường xuống đất.

Thiệu Nhã Tư ngồi dậy từ chiếc giường đối diện, dụi mắt hỏi nàng "Cậu tỉnh rồi à?"

Lâm Duyệt Vi nuốt nuốt nước miếng, dời tầm mắt khỏi con thỏ bông "... Tỉnh rồi."

Thiệu Nhã Tư "Cậu rửa trước hay mình?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!