Chương 126: *h Trừu Tượng*

Quý cô Nhiễm Thanh Thanh "Phổ độ chúng sinh" đẩy tay dì giúp việc, dùng muỗng gỗ múc một muỗng canh chân giò, chân giò được hầm nhỏ lửa từ giữa trưa, mềm nhừ tất nhiên là không cần phải nói, nước canh nồng đậm, lớp nước mỡ màu trắng lưu động trong nước, bên trong có thả củ cải điều hòa vị lại, Nhiễm Thanh Thanh nếm nếm, vừa vào miệng đã thấy ngon, nồng mà không ngấy, lập tức nở nụ cười vừa lòng.

Có thể giúp Cố Nghiên Thu hảo hảo bồi bổ.

Trong phòng khách.

Cố Nghiên Thu bị Lâm Duyệt Vi lừa nên tạm thời không tiếp tục nghi ngờ vẻ dị thường của Nhiễm Thanh Thanh, hỏi tới chuyện chụp ảnh cưới: "Em biết muốn đi chỗ nào chưa?"

Lâm Duyệt Vi nói: "Có phải chị chỉ có năm ngày nghỉ không?"

Cố Nghiên Thu gật đầu.

Công việc trong công ty gần đây rất bận, nhất thời không dành ra được nhiều thời gian trống, có thể xin một ngày phép đã không tồi rồi.

Lâm Duyệt Vi: "Vậy không thể đi quá xa, bằng không lịch trình sẽ tương đối ngắn, nếu không hay đi gần khu Đông Nam Á nha, đảo Bali có phải rất gần không?" Nàng lấy di động ra bắt đầu tra những nơi thích hợp để chụp ảnh cưới trong khu vực Đông Nam Á.

Cố Nghiên Thu thấy nàng như vậy, trong lòng bỗng có chút áy náy: "Bằng không chờ chị xử lý chuyện ở công ty xong, chị cùng em đi một chuyến tới Châu Âu hoặc M quốc?"

Lâm Duyệt Vi cúi đầu xua xua tay: "Không cần, loại chuyện này không thể chờ, càng chờ thì sắp tới em càng bận, không chắc có thể rút ra thời gian. Hơn nữa, cũng không phải vì chụp ảnh cưới em mới muốn đi du lịch."

Cố Nghiên Thu: "Vì sao?"

Lâm Duyệt Vi: "Vì......" Nàng đột nhiên im bặt, liếc nhìn Cố Nghiên Thu.

Cố Nghiên Thu: "Huh?"

Lâm Duyệt Vi vẫy tay với cô, Cố Nghiên Thu ghé tai qua.

Lâm Duyệt Vi nhỏ giọng nói vào tai cô: "Vì muốn cùng chị hưởng tuần trăng mật."

Cố Nghiên Thu ho nhẹ hai tiếng, vất vả mới nhịn xuống khóe môi đang cong lên.

Lâm Duyệt Vi ôm lấy cổ cô, nói: "Muốn cười thì cứ cười đi, chị nhịn làm gì."

Cố Nghiên Thu liền bật cười một tiếng.

Lâm Duyệt Vi khẽ vuốt trên khuôn mặt cô: "Thế này mới đúng." Nàng cúi đầu tiếp tục xem, trong khu vực Đông Nam Á chỉ có vài chỗ nổi danh thích hợp chụp ảnh cưới, "Maldives hay là Singapore, đảo Bali?"

"Đảo Bali? Mùa này hình như cũng náo nhiệt?"

"Được, vậy đi chỗ này." Lâm Duyệt Vi luôn quyết chủ ý rất mau, "Chờ tương lai có kỳ nghỉ dài hơn, chúng ta sẽ đi Âu Mỹ chơi, cũng có thể tới chỗ khác chụp thêm mấy bộ ảnh cưới."

Cố Nghiên Thu líu lưỡi, chưa nghe ai nói chụp ảnh cưới còn có thể chụp kiểu như vậy. Nhưng người khác không làm không có nghĩ là không thể, chỉ cần cả hai vui vẻ là được rồi.

Lâm Duyệt Vi quyết định xong thì báo cho người bạn phụ trách quay chụp, cũng nên cho người khác thêm thời gian để chuẩn bị.

Thấy nàng mặt mày tươi cười nói chuyện phiếm với bạn, Cố Nghiên Thu đột nhiên nhớ tới một chuyện.

"Ngoại trừ Giang Tùng Bích, hình như chị chưa từng gặp những người bạn khác của em?"

"Ừm? Chị muốn gặp sao?" Lâm Duyệt Vi không ngẩng đầu lên hỏi.

"......"

Không nghe Cố Nghiên Thu nói gì thêm, Lâm Duyệt Vi bỗng nhiên dừng việc nhắn tin, rất có hứng thú mà nhìn qua, cười đến không có hảo ý, nói: "Cố tổng?"

"Không phải em hay gọi tên chị sao? Sao đột nhiên lại gọi như vậy?"

"Đừng nói sang chuyện khác a." Lâm Duyệt Vi đặt điện thoại di động xuống ghế sô pha, hai tay chống lên bả vai Cố Nghiên Thu, kéo cô lại gần nàng, "Có phải chị muốn gặp bạn em không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!