Convert: Sakahara
Editor: Mãn MãnTưởng Bách Xuyên trả lời xong tin nhắn của Tô Dương, lúc này mới chú ý Giang Phàm đang gọi điện thoại ở ghế lái phụ.
Giọng của Giang Phàm rất nhẹ: "Ừ, còn phải đợi hai tiếng nữa, hẳn là không kịp, nếu không để tôi gọi điện cho mẹ của tôi, nhờ bà tới họp phụ huynh cho Lâm Lâm."
Tưởng Bách Xuyên nói: "Tôi đang rất rảnh, để tôi đưa cô tới trường học trước.
"Giang Phàm quay đầu, không nghe rõ lời của Tưởng Bách Xuyên, nghi ngờ nhìn hắn. Tưởng Bách Xuyên:"Tôi sẽ đưa cô tới trường để tham gia họp phụ huynh cho Lâm Lâm trước, rồi nhờ thư ký đưa một chiếc xe khác qua đây."
Giang Phàm nói trong điện thoại, cô sẽ đi họp phụ huynh, tiện thể đón đứa bé, sau khi cúp điện thoại, lại nói với Tưởng Bách Xuyên: "Cảm ơn Tưởng tổng."
Vừa nãy chồng trước gọi tới, nói hôm nay con gái biết cô sẽ trở về, muốn cô tới họp phụ huynh. Con gái đã lên lớp ba, cô lại chưa từng tham gia một lần họp phụ huynh nào cho bé.
Trước khi ly hôn, cô bận rộn, sau khi ly hôn, hình như cô càng bận rộn hơn.
Tưởng Bách Xuyên đã đến trước cửa trường học, một chiếc xe khác cũng đã tới đón hắn, hắn không để người lái xe đi theo, tự mình lái xe rời đi.
Khi đi ngang qua một khu trung học, có một đôi tình nhân nhỏ đang đùa giỡn ở ven đường, nam sinh cõng nữ sinh, hai người đều mặc đồng phục, đại khái là nam sinh trêu chọc nữ sinh, nữ sinh đánh lên bờ vai của cậu.
Nhìn hình ảnh giống như đã từng thấy qua này, trong nháy mắt Tưởng Bách Xuyên hoảng thần.
Hắn nhớ tới thuở niên thiếu của hắn cùng Tô Dương.
Ô tô đi thoáng qua đôi học sinh kia, hắn thu hồi tầm mắt, nhìn về con đường ở phía trước.
Trong lúc rảnh rỗi chờ đèn đỏ, hắn gửi tin nhắn: [Em muốn ăn gì tối nay?]
Tô Dương xem di động, Tưởng Bách Xuyên hỏi cô muốn ăn gì ư?
Đương nhiên là muốn ăn đồ hắn làm.
Cô đang gõ hai chữ trong khung nói chuyện, Đinh Thiến đẩy cửa tiến vào:
"Dương Dương, còn phải mất bao lâu nữa? Hay để mình hủy quách đi cho rồi, không phải chỉ là phí bồi thường cho việc vi phạm hợp đồng thôi sao, chúng ta không thiếu tiền, thưởng cho cô ta, chị đây không đùa với cô ta, cô ta là cái thá gì chứ!"
Đinh Thiến tức giận đặt mông ngồi cạnh cô, chuyển màn hình máy tính về phía mình, vẫn là chùm ảnh hồi nãy, lúc này không ngại ngực nhỏ, mà là chê ngực quá con mẹ nó lớn.
Lúc cô nhận được điện thoại do người đại diện của An Ninh gọi, hận không thể chửi ầm lên.
Lớn chỗ nào?
Tô Dương ngừng động tác dưới tay, cười khuyên cô: "Uống chút nước đá để giải tỏa cơn tức đi."
Khuôn mặt Đinh Thiến tỏ vẻ không thể tin được:
"Cậu thực sự muốn sửa sao? Đống ảnh này đã bị gửi lại lần thứ ba rồi, An Ninh đang cố ý gây sự! Cậu không nhìn ra à? Cô ta ỷ vào Lục Duật Thành..."
Tô Dương không muốn nghe tên của người đàn ông này, kịp thời đánh gãy Đinh Thiến: "Cậu có biết đối phó với loại người như An Ninh, dùng biện pháp gì mới có khả năng làm chơi ăn thật nhất không?"
Đinh Thiến giật mình, lập tức hiểu rõ, thuận theo lời cô hỏi: "Dùng biện pháp gì?"
Tô Dương: "Hiện tại để cho cô ta thoải mái phun sạch oán khí, sau đó trả lại cho cô ta gấp bội!"
Đinh Thiến: "..."
Tô Dương tự tay chuyển lại màn hình máy tính, "Vậy nên... Mình nhất định sẽ sửa ảnh chụp thật tốt."
Đinh Thiến:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!