Chương 45: (Vô Đề)

Con dao dài 30cm đặt ở trên cổ, lúc này cho dù bắt nam nhân này quỳ xuống lạy lục hắn cũng sẽ làm, huống chi chỉ là bảo hắn liên lạc với Triệu Dũng.

Hắn run run rẩy rẩy lấy di động ra, sợ một chút vô ý con dao liền đụng vào mình, sau khi mở khoá ở trước mặt Triệu Thanh Đại gửi tin nhắn cho Triệu Dũng, thông báo cho ông ta Triệu Thanh Đại đã quay lại.

Wechat này của Triệu Dũng là nick phụ, chuyên dùng để liên hệ với hàng xóm nhận mật báo. Hắn cơ hồ là trả lời ngay lập tức, một câu cảm ơn sau đó kèm theo một cái bao lì xì, cũng chỉ có 50 tệ.

Triệu Thanh Đại cười lạnh một tiếng.

Nàng còn tưởng rằng nam nhân này được nhiều cỡ nào, lúc trước mới bán tin tức của nàng đi, thì ra cũng chỉ mấy chục đồng. Bất quá nghĩ lại cũng đúng, Triệu Dũng đã sắp tới bước đường cùng, 50 tệ này phỏng chừng là đã phải rút hết ruột ra.

Nam nhân cầm di động quơ quơ trước mặt nàng: "Tôi đã làm theo lời cô, cô xem."

Triệu Thanh Đại lúc này mới thu dao về, nam nhân lập tức bịt lại miệng vết thương, đau đến nhe răng nhếch miệng.

"Gửi tin nhắn xong thì câm miệng, chuyện hôm nay nuốt vào bụng đi." Nàng rút khăn giấy ra, lau vết máu trên lưỡi dao, "Đừng trêu chọc người điên, hiểu không?

"Nam nhân dùng sức gật đầu. Hắn định nhân cơ hội này kiếm một ít, không ngờ tới suýt đưa cái mạng nhỏ vào, hai cha con Triệu gia này, một người kinh khủng hơn một người."Đúng rồi, thêm Wechat đi."

Một tay nàng còn cầm dao, thái độ bỗng nhiên dịu dàng xuống, "Hàng xóm bao nhiêu năm, về sau chắc chắn sẽ còn có việc nhờ giúp đỡ, thêm phương thức liên hệ chắc không quá đáng chứ?"

Tốc độ lật mặt này làm nam nhân càng thấy lạnh sống lưng, hắn bị động thêm Wechat, cho đến khi Triệu Thanh Đại đi xa mới phản ứng được, khoá cửa lại thở ra một hơi.

Triệu Thanh Đại xử lí nam nhân xong liền quay về chờ, người không kìm nén được chắc chắn sẽ không phải nàng.

Bây giờ nàng đang ở nhà mà Đỗ Trọng mua cho nàng, trực tiếp để tên nàng, nói thực ra nếu không phải không có chỗ đi, căn nhà này nàng thật sự là không dám ở, nhìn một cái đều cảm thấy lương tâm cắn rứt.

Sáng sớm hôm sau nàng ra ngoài vứt rác, nghe bảo vệ nói ở cổng có một tên nam nhân lén lút, quần áo tơi tả hành động khả nghi, còn đang hỏi thăm bảo vệ về tình hình của nàng.

Triệu Thanh Đại cười giải thích với bảo vệ: "Tôi biết đó là ai, không cần lo lắng, đừng để hắn vào khu này là được.

"Triệu Dũng tên không có đầu óc này, một khi xuất hiện đã lộ sơ hở, chính bản thân còn không biết. Nàng giả vờ như chưa phát hiện gì, trang điểm nhẹ nhàng rồi đi ra ngoài, đặc biệt đi đường ít người qua lại nhưng xung quanh thông thoáng, cho Triệu Dũng cơ hội tiếp cận. Triệu Dũng cũng thật sự không khiến nàng thất vọng, vừa thấy người không nhiều lắm, Triệu Thanh Đại còn đi một mình, hắn lập tức từ chỗ núp nhảy ra, trên mặt tang thương dơ bẩn mang theo vội vàng. Ông ta nói:"Thanh Thanh, ba rốt cuộc cũng tìm dc con! Ba con ta cuối cùng có thể đoàn tụ!"

Triệu Thanh Đại lui về sau một bước, ngăn căn hành động nhào lên của hắn, lạnh mặt: "Đứng lại!

"Triệu Dũng xấu hổ đứng yên tại chỗ, thật ra hắn định trực tiếp cứng rắn đòi tiền, nhưng Triệu Thanh Đại bây giờ thân phận không như trước, khu nhà ở hắn còn không thể vào được, chỉ có thể mềm chút. Nếu có thể thuyết phục Triệu Thanh Đại, sau này hắn chẳng phải là có cây rụng tiền lâu dài? Vì thế hắn chỉ có thể cương mặt tươi cười nói:"Ba biết mấy năm nay ba có lỗi với con, nhưng bây giờ ba thật sự biết sai rồi, chúng ta là ba con ruột thịt, còn có thể có thù hận gì không bỏ qua được sao?"

Triệu Thanh Đại đầy mặt cảnh giác, giả vờ muốn báo cảnh sát, uy hiếp nói: "Ông cũng biết tôi thân phận không như trước, còn không đi tôi liền đưa ông đi ăn cơm tù!"

Triệu Dũng còn muốn nói gì đó, Triệu Thanh Đại không cho hắn cơ hội trực tiếp ấn nút gọi điện, sắc mặt hắn thay đổi, hung hăng nhổ một ngụm về phía nàng, xoay người chạy.

Triệu Thanh Đại ngắt máy trước khi điện thoại được kết noioso, nàng căn bản không định báo cảnh sát, chỉ là muốn ép Triệu Dũng một cái thôi.

Nói lại buồn cười, khi nàng là mang danh con gái của Triệu Dũng, hắn đối xử với nàng không chút nương tay, bây giờ nàng có một cái thân phận hôn thê của Đỗ Trọng, hắn liền rụt cổ.

Đối với Triệu Dũng mà nói, không có cốt nhục tình thân, chỉ là ích lợi ràng buộc.

Nàng gửi tin nhắn cho hàng xóm, để hắn dẫn Triệu Dũng về nhà, thuận tiện nhắc tới chuyện hôm nàng về hình như muốn tìm thứ gì đó. Nam nhân lập tức trả lời một câu được, qua thật lâu mới liên lạc lại với nàng lần nữa, nói chuyện đã làm xong.

Triệu Thanh Đại không trẩ lời, xem tin nhắn xong liền khoá màn hình.

Dựa vào tên óc heo Triệu Dũng này, không biết còn phải đợi tới khi nào mới có thể phát hiện bí mật nàng giấu trong phòng. Nàng không có nhiều thời gian như vậy, cần phải chủ động đẩy một phen.

Trong khoảng thời gian chờ đợi kết quẩ này, nàng đi tới dưới lầu công ty Đỗ gia. Có bảo vệ ngăn cản, nàng liền nói mình chỉ ngồi ở đại sảnh, không đi vào không lên lầu, bảo vệ vẫn không đồng ý, nàng liền dứt khoát ngồi luôn ở bậc thang.

Bảo vệ hai mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là đi vào thông báo. Nửa giờ sau, trợ lý đã từng đi theo Đỗ Trọng bây giờ làm việc bên người Đỗ Kinh Mặc, mời nàng đi vào ngồi.

Triệu Thanh Đại vỗ vỗ bụi bẩn trên quần đứng lên hỏi: "Tỷ tỷ đồng ý gặp tôi sao?"

Trợ lý: "Đỗ tổng nói không liên quan gì đến ngài ấy, chỉ đơn thuần là ngại ngài ảnh hưởng tới hình tượng công ty, để ngài vào bên trong ngồi.Triệu Thanh Đại:......" Hay cho một nữ nhân lạnh lùng vô tình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!