Chương 4: (Vô Đề)

Hệ thống không hiểu Triệu Thanh Đại là thế nào, cuối cùng cũng chỉ nói một câu: "Không hổ là người dựa vào bản thân đi phản xã hội, trâu bò.Triệu Thanh Đại:......"

Hệ thống này của nàng sẽ không phải là đồ ngốc đi?

Sau khi Cố Thừa đi không lâu, hộ sĩ liền tới, là một dì ít nói hành động nhanh nhẹn kinh nghiệm chăm sóc người bệnh phong phú.

Ngày hôm sau, Đỗ Kinh Mặc cũng tới.

Cô cẩn thận xác nhận tình trạng của Triệu Thanh Đại với bác sĩ, lại dặn dò hộ sĩ những việc cần chú ý, lúc này mới đi xem người bệnh.

Mới vừa quay đầu lại, liền đối diện với tầm mắt Triệu Thanh Đại.

Ánh mắt nàng sáng lấp lánh, đôi mắt không chớp mà nhìn chằm chằm nàng, khuôn mặt một ngày trước còn không có tý huyết sắc nay thêm vài phần hồng nhuận.

Đỗ Kinh Mặc: "Em nhìn tôi làm gì?"

"Tỷ tỷ đẹp." Triệu Thanh Đại có chút hoài niệm, "Em đã thật lâu không có nhìn chị như vầy, khi còn nhỏ em thích nhất là làm như thế này.

"Đoạn thời gian đó, Đỗ Kinh Mặc vẽ tranh đánh đàn, nàng liền ngồi một bên nhìn, có thể nhìn một buổi trưa. Bây giờ ngẫm lại, rất nhiều chuyện đã có manh mối từ lúc ấy, chỉ là nàng không ý thức được. Thật sự quá ngu ngốc. Nghe nàng nói xong, Đỗ Kinh Mặc cũng có chút cảm thán:"Nếu em vẫn luôn ngoan giống như khi đó vậy, cũng sẽ không thành cái dạng như bây giờ.

"Cô kéo ghế dựa ra ngồi đối diện giường bệnh:"Chuyện ngày hôm qua nói với em, em suy nghĩ sao rồi? Tài xế còn đang ở cục cảnh sát đấy.

"Vốn dĩ Triệu Thanh Đại đã muốn giải quyết riêng, qua chuyện Cố Thừa ngày hôm qua kia, nàng càng thêm kiên định."Vẫn là thôi đi, tỷ tỷ không sao là được, em không muốn gây chuyện.

"Đỗ Kinh Mặc khẽ nhíu mày, hỏi lại:"Sao lúc không cần lại đột nhiên ngoan ngoãn?

"Cô có chút không tình nguyện, nhưng người bị tai nạn là Triệu Thanh Đại, cô cũng chỉ có thể thôi. Triệu Thanh Đại nhìn vào mắt cô, nhẹ giọng nói:"Em ngoan một chút, chị có thể thích em một chút sao?

"Đỗ Kinh Mặc mặt không biểu tình:"Đang êm đẹp làm nũng cái gì?

"Còn làm trước mặt cô, này là cái tật xấu gì? Triệu Thanh Đại bị dỗi cũng không tức giận, ngược lại cười ra tiếng, đáy mắt càng sáng rỡ:"Tỷ tỷ, khi nào thì em có thể xuất viện?"

"Em mới vào bệnh viện hôm qua, gấp cái gì?"

Đỗ Kinh Mặc lấy nhiệt kế ra, "Há miệng, đo nhiệt độ.Triệu Thanh ĐạiA

"một tiếng ngậm nhiệt kế vào, ánh mắt vẫn luôn dừng ở trên người cô, như là đang xem cảnh đẹp tuyệt thế nào đó, một cái chớp mắt đều không muốn bỏ lỡ. Ngậm đủ năm phút, nàng lấy nhiệt kế ra, một câu tỷ tỷ tới bên miệng rồi, lại bị tiếng chuông điện thoại đánh gãy. Đỗ Kinh Mặc nhìn nhiệt kế một cái, xác định nàng không phát sốt liền đi ra ngoài nhận điện thoại. Là ca ca gọi cô, hỏi tài xế kia xử lý như thế nào. Cô nhìn thoáng qua Triệu Thanh Đại đang ngoan ngoãn chờ cô quay lại, không tiếng động thở dài:"Thôi, em ấy muốn giải quyết riêng.

"Cô không biết, thiếu nữ ngoan ngoãn trong mắt cô, giờ phút này đang đánh lộn với hệ thống ở trong đầu. Hệ thống phát điên:"Tôi muốn cô kiếm độ hảo cảm, không bảo cô trà cô ấy! Cô dùng một bộ thông đồng nam nhân kia xài ở trên người cô ấy làm gì?

"Triệu Thanh Đại uỷ khuất:"Nhưng mà tôi chỉ biết bộ dáng này a, người ta cũng không phải cố ý.Hệ thống:Nôn!

"Nàng kéo chăn lên che đi khoé miệng đang cong lên:"Một mình ở bệnh viện rất sợ hãi a, người ta còn muốn ở chung với tỷ tỷ cơ, bao lâu dọn qua thì tốt đây?"

"Nửa tháng đi.Hệ thống:Nổi da gà.

"Nhiệm vụ này quá khó khăn, còn phải chịu đựng ô nhiễm tinh thần. Cuối cùng cũng chọc tức được cái hệ thống này, Triệu Thanh Đại thoải mái cả người, bắt đầu cân nhắc như thế nào mới có thể ở chung với Đỗ Kinh Mặc, tiện kịp thời theo phát triển của cốt truyện. Đợi sau khi Đỗ Kinh Mặc nhận điện thoại xong quay lại, nàng thật cẩn thận hỏi:"Tỷ tỷ, vừa nãy là ai gọi điện vậy? Là.....! Cố tổng kia sao?

"Đỗ Kinh Mặc hỏi lại:"Sao em biết hắn họ Cố?

Em biết hắn?

"Triệu Thanh Đại lắc lắc đầu:"Đương nhiên không biết, ngày hôm qua sau khi chị đi không lâu thì hắn tới, hy vọng em có thể giải quyết riêng, còn nói có thể cho em tiền, để lại danh thiếp rồi đi.

"Nàng càng nói càng uỷ khuất, hốc mắt đều đỏ:"Tỷ tỷ, người này nói chuyện thật kỳ quái, rõ ràng là tài xế của hắn đã làm sai, nhưng nghe ngữ khí của hắn, giống như em không tha thứ là em nhỏ mọn vậy.

"Hệ thống quả thực muốn lọt tròng mắt. Nữ phụ nói xấu nam chủ với nữ chủ, vẫn là lần đầu nó thấy. Nếu không phải ngày hôm qua nó ở hiện trường, nói không chừng nó liền tin. Đỗ Kinh Mặc là thật sự tin. Xảy ra tai nạn xe chỉ lo báo cảnh sát một cái liền đi, chờ tới lúc trợ lý tới, ấn tượng của cô đối với người nam nhân này đã tới đáy."Vậy mà em còn muốn giải quyết riêng?"

Cô hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!