Đỗ Kinh Mặc cảm thấy trạng thái của mình bây giờ có chút nguy hiểm.
Cô lựa chọn nói sang chuyện khác: "Hai người vừa mới nói chuyện gì? Chị thấy em hất nước vào hắn?"
Triệu Thanh Đại không nghĩ tới nàng với Lục An Thời nói chuyện hôm nay sẽ bị Đỗ Kinh Mặc gặp phải, nhưng nàng cũng không định nói dối, nên đơn giản giải thích: "Hắn với Cố Thừa có thù oán, chuyện tỷ tỷ bị bôi nhọ trên mạng lần trước chính là do hắn làm bởi vì Cố Thừa thích chị."
"Chuyện này thật không logic, nghe một chút đã khiến cho người cảm thấy tức giận, cho nên em liền ra tay."
Đỗ Kinh Mặc thật ra không biết nhiều chuyện loanh quanh lòng vòng như vậy, bất quá cũng không gây ảnh hưởng đến việc cô bởi vì thái độ và hành động của Triệu Thanh Đại mà cao hứng lên.
"Những chuyện đó đều đã trôi qua, đại xa sẽ giúp chị xả giận, em không cần phải lén lút tới giáo huấn hắn, miễn cho chọc phải phiền toái."
Cô đứng dậy nắm lấy Triệu Thanh Đại, "Em yên tâm, hắn cũng sẽ không có thời gian tới quấy rầy chúng ta.
"Một khắc nhìn thấy Lục An Thời tiếp cận Triệu Thanh Đại kia, Đỗ Kinh Mặc ẩn ẩn có thể hiểu được vì sao nàng lại chán ghét Cố Thừa như vậy. Có vài người không cần làm điều gì cả, bản thân bọn họ tồn tại cũng đã thực chướng mắt rồi. Ngón tay của Đỗ Kinh Mặc theo lòng bàn tay Triệu Thanh Đại di chuyển lên trên, nhéo nhéo cổ tay của nàng:"Hình như có chút béo lên."
Triệu Thanh Đại chột dạ "..... Hình như là có một chút."
Ngày tháng cùng tỷ tỷ sinh hoạt bên nhau thật sự là quá sa đọa, thức ăn còn rất ngon, làm người khó tránh khỏi có chút bị cám dỗ, đương nhiên sẽ béo.
"Chị cũng béo lên một chút, lần trước gọi video cùng với ba, ông ấy liền phát hiện ra. Ông ấy còn tưởng rằng là tay nghề của dì tốt lên, làm cho chị ăn đến béo."
Đỗ Kinh Mặc liế. m liế. m khóe môi, ánh mắt bay tới đằng trước, dường như lơ đãng nói một câu, "Chị đã có một khoảng thời gian không về thăm ba, cuối tuần này, em cùng với chị đi đi, ông ấy đã rất lâu không gặp em, lúc trước còn luôn nhắc chị mãi."
Cánh môi Triệu Thanh Đại mở rồi lại đóng, ngón tay gắt gao siết ở bên nhau, mấy lần hô hấp liền có mồ hôi toát ra, nàng nói lắp: "Vẫn là.... Vẫn là thôi đi, cuối tuần này không phải ngày lễ gì, em đột nhiên đi qua coi sao được."
Nói xong nàng lại cảm thấy bản thân từ chối thật sự quá cứng ngắc, khó tránh khỏi sẽ làm tổn thương người khác: "Huống chi tỷ tỷ nói cũng quá đột nhiên, em cũng chưa chuẩn bị gì cả, chờ lần sau, lần sau em nhất định sẽ đi thăm bác."
"Được, vậy lần sau lại đi đi, dù sao cách Tết cũng không lâu lắm, năm nay về Đỗ gia ăn tết đi." Đỗ Kinh Mặc đưa ra mục đích chân chính của mình, "Mấy năm nay em đều là ở trường học qua giao thừa, quá đáng thương, vẫn là cùng với chị về nhà đi.
"Một năm kia Triệu Thanh Đại bỗng nhiên xa cách cô, đương nhiên cũng không cùng cô về nhà ăn tết, cả ba và ông nội đều hỏi cô rốt cuộc là có chuyện gì vậy, cô không nói ra được một cái nguyên nhân nào, chỉ còn xấu hổ. Năm nay loại tình huống này khẳng định phải phá vỡ. Triệu Thanh Đại trong nháy mắt có chút hoảng hốt:"Đúng vậy, khoảng cách đến nghỉ đông hình như cũng chỉ còn hơn 2 tháng.
"Đỗ Kinh Mặc cứu nàng từ dưới nước lên, vẫn là chuyện từ hồi vừa mới khai giảng, phía nam tháng chín thời tiết nóng nực, bây giờ đã là cuối tháng mười, thời tiết nóng bức vẫn chưa hết, luôn làm người quên thời gian vẫn tiếp tục trôi đi, khoảng cách đến Tết Nguyên Đán cũng không còn lâu lắm. Nàng bỗng nhiên cảm thấy trong lòng rất là thỏa mãn:"Năm nay ăn tết, em sẽ cùng tỷ tỷ về nhà."
Điều nàng luôn mong muốn cũng chỉ là một gia đình thôi.
Về sau hiểu rõ tâm ý của bản thân, mong muốn trong lòng lại nhiều thêm một Đỗ Kinh Mặc.
Nếu nàng chỉ là một người bình thường, không phải là nữ phụ trong tiểu thuyết gì đó, sinh hoạt cũng sẽ không bị cốt chuyện đẩy đi thì tốt rồi. Như vậy thì sẽ không có vai ác hay là nam chủ gì đó tới quấy rầy cuộc sống của nàng và tỷ tỷ.
Giờ phút này, Triệu Thanh Đại không nghĩ tới, Lục An Thời vai ác này ở trong cốt truyện vẫn luôn làm nhiều thứ, làm đến tận khi kết truyện rốt cuộc mới xuống sân khấu, một đoạn thời gian rất dài tiếp theo đều an tĩnh như gà, giống như là căn bản hắn không còn tồn tại.
Nàng và Lục An Thời đều là vai ác, hai lần gặp mặt cũng không thể nói là vui vẻ, căn bản không có phương thức liên hệ của nhau, nàng cũng liền không cách nào biết được tình hình đối phương gần đây như thế nào.
Nàng chỉ có thể đặt ánh mắt lên người duy nhất có thể biết bên cạnh – Đỗ Kinh Mặc.
"À, em nói Lục An Thời ư." Đỗ Kinh Mặc bưng chén trà lên uống một miếng, mắt thường có thể thấy được là thể xác và tinh thần đều sung sướng lên, "Chuyện hắn và Cố Thừa là anh em đã bị bại lộ, bây giờ đang luống cuống tay chân ốc còn không mang nổi mình ốc, đương nhiên cũng không có sức để chơi thủ đoạn lén lút gì với chị.
"Lục An Thời sở dĩ có thể ở cốt truyện bám đến cuối cùng, chính là bởi vì hắn vẫn luôn âm thầm thao túng tất cả, thân phận không có bị lộ ra bên ngoài. Mà bây giờ bởi vì Triệu Thanh Đại, hắn bị chú ý tới quá sớm, thân phận bại lộ, cốt truyện liên quan đương nhiên cũng sẽ bị ảnh hưởng theo. Đỗ Kinh Mặc vỗ vỗ đỉnh đầu Triệu Thanh Đại:"Yên tâm, hắn sẽ không bao giờ có sức lực tới quấy rầy em."
"Vậy Cố Thừa thì sao?" Triệu Thanh Đại vội hỏi, "Hắn sẽ đến quấy rầy tỷ tỷ sao?"
Nàng lo lắng với nguyên tác phát triển, không dám tiếp cận nam chủ giống như tiếp cận vai ác, sợ bị hiểu lầm là nàng hoàn lương thất bại, muốn thông đồng với nam chủ.
Mỗi một lần nhìn thấy Cố Thừa dùng những thủ đoạn nhỏ kia với ý đồ tiếp cận Đỗ Kinh Mặc, trên mặt nàng vẫn không có phản ứng, trên thực tế, trong lòng đã sớm nổi sóng gió tức giận mắng chửi.
Cái này mà là nam chủ gì?
Nam chủ nhà ai mà giống như hắn, mỗi ngày đều một đống thủ đoạn, tâm tư còn nhiều hơn nữ phụ ác độc như nàng! Phiền chết được!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!