Chương 15: (Vô Đề)

Buổi tối trong khu dân cư hết sức yên tĩnh, ánh trăng cao vời vợi phủ lên cảnh vật dưới mặt đất những chiếc bóng dài ngắn không đồng nhất. 

Người đàn ông đôi mắt màu xám xanh bước ra khỏi tòa nhà, thẳng hướng cổng khu đi tới. 

Chốc lát sau, cái bóng lén lút phía sau hắn cũng rời khỏi gốc cây, men theo con đường duy nhất đi theo, cứ đi được vài bước lại cảnh giác tìm cách che chắn cho mình. 

… Mặc dù người đàn ông đi phía trước vẫn không chớp mắt nhìn thẳng về phía trước, tuyệt nhiên không hề ngoái đầu lại. 

Dù sao cũng là lần đầu tiên làm loại chuyện này, cẩn thận một chút là chuyện nên làm. 

Dưới ánh mắt nghi ngờ của ông bảo vệ, Úc Bạch kéo thấp vành mũ, nhanh chân bước ra khỏi khu, tỏ ra như không có chuyện gì. 

Hắn đi về bên trái. 

Cậu cũng lập tức xoay người theo sau. 

So với khu dân cư thưa thớt người ở, con đường bên ngoài có người qua lại là vật che chắn tự nhiên, càng thuận lợi cho Úc Bạch che giấu hành tung của mình. 

Khi đang núp sau đám đông, cậu thấy người đàn ông phía trước dần dần giảm tốc độ, dường như đang để ý các cửa hàng hai bên đường nên cũng nhìn theo.

Cửa hàng trái cây, tiệm ăn sáng, cửa hàng đồ gia dụng, trung tâm môi giới bất động sản, trạm xe buýt… 

Vị trí của khu dân cư này rất tốt, bên cạnh còn có vài khu khác, dân cư đông đúc, do đó các tiện ích sinh hoạt xung quanh đều đầy đủ, trên con đường này gần như có tất cả các cửa hàng. 

Bây giờ là hơn tám giờ tối, một số cửa hàng ven đường đã đóng cửa, bên trong tối đen như mực, tách biệt với những cửa hàng vẫn còn sáng đèn. 

Bình thường Úc Bạch rất ít ra ngoài, mỗi lần đi ra ngoài hoặc là thẳng đến chỗ bác sĩ Trần, hoặc là đi làm những việc nhất định phải làm, vì vậy mà mặc dù đã sống ở đây được một tháng nhưng đây là lần đầu tiên nghiêm túc quan sát hoàn cảnh xung quanh như thế. 

Cậu thấy người hàng xóm không phải con người kia dừng lại một chút trước cửa một cửa hàng trái cây.

Trên kệ hàng sáng đèn bày những quả dưa hấu lớn tròn vo, các đường vân xanh đậm nhạt trông rất khoan khoái, mùa hè chính là mùa để ăn chúng. 

Đương nhiên, kích thước của những quả dưa hấu này hoàn toàn không thể so sánh với quả dưa hấu lớn Úc Bạch tặng cho hàng xóm. 

Thấy người hàng xóm chẳng nhìn mấy quả dưa hấu nữa, Úc Bạch đang nấp sau cột đèn đường bỗng dưng cảm thấy có chút kiêu ngạo khó hiểu. 

Người đàn ông tiếp tục đi về phía trước. 

Người qua đường xa lạ đi tới trước mặt phần lớn đều tỏ ra ngạc nhiên trước một chàng trai lai mắt xanh hiếm thấy trên phố, đồng loạt ngoảnh đầu nhìn hắn. 

Hắn nghiêm túc nhìn phong cảnh hai bên đường. 

Cửa hàng thuốc dán đầy các quảng cáo khuyến mãi giảm giá thuốc, ưu đãi lớn giảm giá, chào mừng khách ghé thăm. 

Trước cửa hàng cắt tóc viết to dòng chữ cắt tóc chỉ 20 tệ, bên dưới còn có một dòng nhỏ nhỏ chỉ áp dụng cho hội viên nạp tiền. 

……

Hắn đột nhiên dừng bước trước cửa một tiệm hành lý túi sách. 

Úc Bạch theo sau có chút ngạc nhiên nhìn theo tầm mắt của hắn. 

Trước cửa hàng túi xách treo mấy tấm băng rôn. 

"Thanh lý xả hàng chỉ còn một tuần" 

"Sale khủng chỉ còn ba ngày", 

"Hết hạn hợp đồng thuê nhà ngày mai đóng cửa" 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!