Chương 11: (Vô Đề)

Trong căn phòng sáng sủa, ánh nắng ấm áp buổi trưa chiếu rọi khắp nơi.

Bác sĩ Trần tóc hoa râm nghe xong câu chuyện thần kỳ chuyển từ kinh dị sang ác ý, sau khi ngạc nhiên trong giây lát, bà dường như nghĩ ra lời giải thích hợp lý nhất, mỉm cười đầy bao dung và bất đắc dĩ.

"Xem ra lần này chuyển nhà - -"

Nam sinh trẻ tuổi vốn lẳng lặng ngồi đối diện bà bỗng chấn động, hoảng hốt chớp chớp mắt.

Sau đó, cậu vô cùng phiền muộn thở dài một hơi thật sâu.

Sau cảm giác mê muội quen thuộc và bóng tối ập đến, khi mở mắt ra, cậu lại trở về nút thời gian giống nhau.

Có nên nói hay không, thế mà lần này cậu không bất ngờ lắm.

Chỉ là khi nghe bác sĩ Trần không biết gì cả, nói rằng việc chuyển nhà lần này giúp ích rất nhiều cho công việc của cậu, Úc Bạch không tự chủ được mà lộ ra vẻ mặt như muốn chết ngay tại chỗ.

Đúng là rất có ích.

Bởi vì những người trở lại cùng một ngày nhiều lần sẽ không cần phải làm việc nữa.

Ha ha:)

"h*m m**n sáng tác dồi dào như vậy sao?"Bác sĩ Trần nói xong, mặt lộ vẻ chần chờ, "Tiểu Úc, cháu làm sao vậy? Không thoải mái sao?"

Úc Bạch vẫn còn chóng mặt, tiện tay ôm lấy cái gối ôm, vùi đầu vào đó, có sức nhưng bất lực lừa gạt: "Cháu vừa bùng nổ cảm hứng rồi lại tắc nghẽn, cho cháu chút thời gian để nghĩ xem nên viết tiếp thế nào."Nhìn thấy cậu đột nhiên giống như một con đà điểu vùi đầu vào cát, giọng nói rầu rĩ nhưng sinh động, bác sĩ Trần giật mình rồi bật cười.

Bà không hiểu lắm, nhưng sẽ tôn trọng.

"Vậy cháu cứ từ từ suy nghĩ, bác sẽ không làm phiền cháu." Bà dịu dàng nói, Đó là một ý tưởng rất thú vị."

Trong phòng tư vấn tâm lý nhất thời yên tĩnh lại.

Ánh mặt trời lấp đầy căn phòng, là một ngày bình thường lại tốt đẹp.

Úc Bạch vùi trong gối suy nghĩ, đúng là thú vị, nếu như nhân vật chính của sự việc này không phải là cậu.

Đến lúc này cậu không thể không thừa nhận rằng, tình huống hiện tại còn tồi tệ hơn cậu nghĩ trước đó.

Không thể giải thích được, cậu bị mắc kẹt trong vòng lặp thời gian.

Điểm bắt đầu là cố định, chính là khoảnh khắc kể xong câu chuyện "Little Star trong ống nước"  ở phòng tư vấn tâm lý.

Kết thúc thì vẫn chưa xác định, có thể là vào một thời điểm nào đó trong ngày hôm sau, hoặc có thể liên quan đến một số hành vi nhất định.

Lần đầu tiên quay lại quá khứ, cậu cùng Nghiêm Cảnh thức suốt đêm chơi game, đến sáng hôm sau thì chìm vào giấc ngủ, khi tỉnh dậy lại quay về hôm nay, tạm thời không thể xác định cụ thể nguyên nhân khởi động lại.

Có thể là do chìm vào giấc ngủ mất đi ý thức mà khởi động lại, cũng có thể là do lúc ngủ đã đến một điểm thời gian cố định mà khởi động lại, cần phải kiểm chứng thêm.

Lần khởi động lại thứ hai vừa xảy ra lại khiến Úc Bạch nhận ra một điều khác.

Có lẽ người hàng xóm không phải con người không cố ý giữ cậu trong quá khứ.

Cái thể loại quái quỷ này rất nghiêm túc học hỏi về loài người và cũng rất giỏi xin lỗi, không giống kiểu sẽ làm ra chuyện như này.

Nghĩ đến quả dưa hấu to lớn như quả bóng yoga lặng lẽ mọc lên trên sân thượng, chàng trai tóc dài dùng xương làm dùi trống đánh trống mãnh liệt, và cô bé coi ống nước như căn cứ bí mật mà không cảm thấy kỳ lạ chút nào, Úc Bạch cảm thấy cảnh ngộ hiện tại của mình giống như một chuyện ngoài ý muốn như chúng nó.

Tất nhiên, dù không cố ý thì chuyện này vẫn phải đổ lỗi lên đầu hàng xóm không phải con người đó, chắc chắn là do ảnh hưởng nào đó của hắn mà mới xảy ra chuyện kỳ dị này.

Dù sao thì trong thế giới con người bình thường, những chuyện này không thể nào xảy ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!