Chương 48: Người của em

"Khi nào mẹ dẫn chị xinh đẹp đến nhà mình chơi ạ?" Ninh Ninh nói.

Sắc mặt Tần Ý Nùng khựng lại, nhanh chóng vui vẻ hòa nhã hỏi: "Tại sao phải dẫn chị xinh đẹp đến nhà mình chơi?"

Điểm giao nhau giữa Ninh Ninh và Đường Nhược Dao, nhiều nhất chỉ là lúc ở nhà Ninh Ninh nhìn thấy cô ấy xem video của Đường Nhược Dao, thỉnh thoảng tâm trạng Tần Ý Nùng vui vẻ, Ninh Ninh không cần làm bài tập, hai người cùng ngồi xem mấy phút.

Chỉ có mấy lần như thế, Ninh Ninh liền sinh ra thiện cảm với Đường Nhược Dao sao? Còn muốn gặp cô?

"Bởi vì chị ấy là đồng nghiệp của mẹ." Chân ngắn của Ninh Ninh đạp đạp hai cái, nói, "Con chưa gặp đồng nghiệp của mẹ bao giờ."

"Tại sao con lại muốn gặp đồng nghiệp của mẹ?" Cô bé không giải thích còn ổn, giải thích rồi càng khiến Tần Ý Nùng mơ hồ.

Ninh Ninh quay mặt, nghiêm túc nhìn Tần Ý Nùng một lúc, đột nhiên thở dài như bà cụ non: "Một mình mẹ làm việc ở ngoài, con rất không yên tâm về mẹ."

Tần Ý Nùng: "..."

Con gái của cô ấy có phải cầm nhầm kịch bản rồi không?

Hay là bị cô ấy gián tiếp ảnh hưởng cũng đi trêи con đường của người mẹ già?

Cô ấy nhìn khuôn mặt tươi cười của Ninh Ninh, ý thức được bản thân bị bạn nhỏ trêu đùa, cũng cười lên, nhích lại gần thơm lên mặt cô bé, phụ họa nói: "Cảm ơn Ninh Ninh quan tâm đến mẹ."

Mặt nhỏ của Ninh Ninh đỏ bừng, được một lúc thì quay đầu đi, giơ tay bứt chiếc lá từ dây leo, nghịch trêи tay, nhỏ tiếng nói: "Thật ra... là vì chị ấy là người mẹ thích, cho nên con mới muốn làm quen với chị ấy."

Cuộc sống ở nhà của Tần Ý Nùng rất đơn điệu, phần lớn thời gian đều chơi với Ninh Ninh, thỉnh thoảng vào bếp nấu cơm, đến giờ lên tầng về phòng đi ngủ. Đứa trẻ từng ngày trưởng thành, yêu cầu kiến thức về thế giới ngày càng toàn diện và rõ ràng, với người nhà cũng như thế. Ninh Ninh đã không còn thỏa mãn với việc ở cạnh đơn thuần, mà sẽ chủ động hỏi, công việc của Tần Ý Nùng, cuộc sống ở bên ngoài của Tần Ý Nùng, muốn hiểu về Tần Ý Nùng ở thế giới ngoài kia.

Mà Tần Ý Nùng lại không ý thức được yêu cầu của Ninh Ninh ở phương diện này, phần lớn thời gian chỉ quanh co cho xong chuyện, cô ấy nói nghề nghiệp của bản thân là diễn viên, ngay đến hai chữ diễn viên, cô bé cũng phải vận dụng tất cả phương thức biểu đạt mới vất vả hiểu về nghề nghiệp này, những thứ này Tần Ý Nùng không hề biết.

Sự quan tâm đặc biệt của Tần Ý Nùng với Đường Nhược Dao, đã trồng xuống một hạt mầm hiếu kì trong tâm hồn non nớt của Ninh Ninh, Đường Nhược Dao, là người duy nhất có liên hệ với Tần Ý Nùng ở thế giới bên ngoài.

Đối diện với nghi vấn của Tần Gia Ninh, Tần Ý Nùng dựa theo bản năng lựa chọn không giải thích, dịu dàng nói: "Chị gái xinh đẹp rất bận, sợ là không có thời gian đến nhà chúng ta chơi."

"Chị ấy còn bận hơn mẹ sao ạ?"

"Gần như thế."

Ánh mắt lấp lánh của Ninh Ninh tối dần, gục mặt xuống, cụp tai lại ồ một tiếng.

"Con thích chị ấy sao?" Ma xui quỷ khiến, Tần Ý Nùng hỏi một câu như thế.

"Mẹ thích, con cũng thích." Ninh Ninh lấy lại tinh thần, tươi cười xán lạn, nói.

"Vậy..." Sắc mặt Tần Ý Nùng chần chừ, "Nếu có cơ hội, mẹ dẫn con đi gặp chị ấy, được không?"

"Vâng!" Ninh Ninh vui vẻ, ra sức gật đầu.

Tần Ý Nùng bật cười, xoa xoa đầu nhỏ của Ninh Ninh.

Cô ấy nói là có cơ hội dẫn Ninh Ninh đi gặp đối phương, mà không phải dẫn Đường Nhược Dao tới nhà, hai việc này hoàn toàn khác nhau về bản chất.

Chỉ là lúc này Tần Ý Nùng hoàn toàn không nghĩ đến, đứa con gái đã lớn thế này của cô ấy, lúc này đột nhiên xuất hiện trước mặt Đường Nhược Dao, có bao nhiêu đả kϊƈɦ với cô.

Tần Ý Nùng ngồi chơi với Ninh Ninh ở vườn hoa một lúc, Quan Hạm ra gọi vào ăn cơm, hai người một lớn một nhỏ dắt tay nhau vào trong nhà.

Sau lưng, ráng chiều tím vàng đã lan tràn bên đường chân trời.....

Đoàn làm phim "Nam Sơn Hạ" bên này, tiến độ quay phim đã được gần nửa.

Lâm Quốc An nhận được bàn giao từ Tần Ý Nùng, bình thường vô cùng chú ý, phần lớn thời gian đều dắt Đường Nhược Dao bên mình, tránh cho Vưu Danh Hiên tiếp tục dây dưa với cô. Tuy Vưu Danh Hiên có bối cảnh, nhưng cũng không dám to gan tùy hứng dưới mí mắt của đạo diễn, Đường Nhược Dao cũng vì thế mà bớt đi không ít phiền não.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!