Chương 31: Không nỡ

Tần Ý Nùng cắt móng tay bằng phẳng gọn gàng, vứt cắt móng tay lại, cả quá trình cắt móng tay đầu óc đều nghĩ đến cái này cái kia, vô cùng không hài hòa.

Quan Hạm cất vào túi, tiếp tục cúi đầu nhìn máy ảnh.

Cô chụp quá nhiều, đang chỉnh lại, xóa hết những bức có góc chụp không đẹp đi.

Tâm trạng Tần Ý Nùng không tệ, khóe miệng khẽ cong lên mãi, nhìn thấy tùy tiện hỏi: "Chụp thế nào? Cho tôi xem thử?"

Quan Hạm lặng lẽ đưa sang.

Tần Ý Nùng xem tất cả ảnh, im lặng rất lâu. Trợ lí này của cô ấy, nói sao nhỉ? Quá thông minh rồi, cô ấy còn chưa nghĩa tới Quan Hạm đã thay cô ấy suy nghĩ trước một bước. Tần Ý Nùng nhìn vào một bức ảnh tranh thủ chụp, Đường Nhược Dao ngã vào lòng cô ấy, ánh mắt ngẩng lên nhìn cô ấy mềm mại trong veo như nước.

Lồng ngực Tần Ý Nùng lại nóng lên, ngón tay vô thức động đậy.

Rất lâu sau, cô ấy trả máy ảnh lại, hắng giọng, nói một câu dư thừa: "Những tấm này đừng gửi cho phòng kí túc xá của bọn họ."

Quan Hạm gật đầu: "Em biết."

Tần Ý Nùng khó khăn lắm mới có thể giảm nhiệt trong ngực, bởi vì những tấm ảnh này lại kϊƈɦ động tăng lên. Phần da sau gáy bị Đường Nhược Dao thổi hơi lên đã nóng đến mức muốn bỏng, sau lưng cũng thế.

Tần Ý Nùng buồn bực nghĩ: Bạn nhỏ này học từ đâu thế, gan to tày trời rồi?

Đường Nhược Dao phải chụp ảnh tốt nghiệp cùng các bạn học ở trường, không về nhà nhanh như thế, dự đoán sớm nhất cũng phải chiều tối. Để bản thân không tiếp tục hừng hực, Tần Ý Nùng thử di dời lực chú ý của bản thân.

Cô ấy tập trung tâm tư vào chuyện công, ví dụ như chuyện thành lập đoàn làm phim. Thế là cô ấy khẽ nhíu mày, tập trung toàn bộ tinh thần vào mục ghi chú trong điện thoại, viết danh sách đạo diễn mà cô ấy muốn chọn, diễn viên có ý định, còn phải giục Sài Tử Thu nhanh chóng giao kịch bản.

"Chị Tần." Quan Hạm ở một bên khẽ gọi.

Ngón tay Tần Ý Nùng ngừng lại, mang theo nụ cười ngẩng mắt: "Sao thế?"

"Sáng nay em nghe được một chuyện trêи con đường kia, không biết là thật hay giả, có liên quan đến cô Dao." Giọng nói của Quan Hạm mang theo chút cẩn thận không dễ phát giác.

"Nói nghe xem."

"Có bộ phim tên là "Nam Sơn Hạ", vai nữ chính của cô Dao bị Hoắc Ngữ Kha cướp mất rồi." Đoán chừng Tần Ý Nùng không biết người tên Hoắc Ngữ Kha là người nào, Quan Hạm nhanh chóng giải thích nói, "Hoắc Ngữ Kha là bạn học cùng lớp của cô Dao, cũng diễn phim điện ảnh."

Ý cười trêи mặt Tần Ý Nùng nhạt đi, sắc mặt trở nên mờ mịt.

"Chuyện xảy ra khi nào?"

"Không rõ nữa, em còn chưa điều tra."

Ánh mắt Tần Ý Nùng lạnh lẽo, âm thanh cũng theo đó trầm xuống: "Em còn đợi cái gì?"

"Vâng!" Quan Hạm run lên, trước tiên gọi điện thoại cho người quản lí Nguyễn Cầm của Đường Nhược Dao.

Nguyễn Cầm đang bận rộn lịch trình với một nghệ sĩ khác cũng do cô ta quản lí, vừa nhận được điện thoại của vị tổ tông này, trong lòng giật thót một cái, nhanh chóng lật lại tất cả hàng động gần đây của mình một lượt, xác định không chọc tới Đường Nhược Dao, đi sang một bên, thấp thỏm nhận điện thoại: "Alo."

Quan Hạm quan sát gương mặt không cảm xúc ở một bên của Tần Ý Nùng, giọng điệu càng lạnh giá hơn bình thường, hỏi: "Vai chính của Đường Nhược Dao trong "Nam Sơn Hạ" bị cướp, có chuyện này không?"

Thì ra là vì chuyện này.

Nguyễn Cầm có tật giật mình, vội cuống quýt rũ sạch quan hệ với bản thân: "Có, có chuyện này, nhưng không có quan hệ gì tới tôi. Là do chỗ dựa của Hoắc Ngữ Khá quá lớn, thật sự tôi cũng không có cách nào, tôi vừa không có quyền vừa không có thế." Còn không quên nịnh bợ Tần Ý Nùng, nói cô ấy lợi hại, một khi xuất trận liền có thể cướp vai diễn về, Quan Hạm cũng lười nghe, lạnh lùng ngắt lời cô ta, "Tại sao không thông báo cho tôi?"

Nguyễn Cầm đã đổ mồ hôi, nào dám nói cảm thấy Đường Nhược Dao bị ghẻ lạnh, sợ bản thân nói ra không những không đòi được vai diễn về còn chọc giận người ta, hơn nữa "Nam Sơn Hạ" lại là một bộ phim nghệ thuật, tiền cát

-xê cũng không được bao nhiêu, phần trăm của cô ta càng ít, chuyện không ngọt thì tội tình gì cô ta phải làm.

Cô ta lau mồ hôi, đầu óc nhanh chóng chuyển biến, quyết đoán đẩy họa cho người nói: "Tôi tưởng là Đường Nhược Dao nói rồi, dù sao quan hệ của cô ấy và Ảnh hậu Tần cũng thân thiết hơn, không phải sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!