Chương 10: Cuộc Cá Cược Xa Hoa

Diệp Tuệ không chú ý tới mặt Đào Tư Mẫn có hơi đỏ lên, hai người một trước một sau xuất phát.

Thật ra thì cô với Đào Tư Mẫn cũng không thân, nam nữ sinh tuổi này, nếu như không phải là tính cách đặc biệt hướng ngoại sáng sủa hay là bạn ngồi cùng bàn thì sẽ rất ít giao tiếp với bạn khác phái.

Đào Tư Mẫn là một nam sinh khá hướng nội, bọn họ học chung một năm, Diệp Tuệ nói chuyện với cậu ta không vượt quá 5 câu, hôm nay cậu ta thế mà lại phá lệ đến rủ cô đến trường, cũng là khá ngoài ý muốn.

Đào Tư Mẫn đánh vỡ trầm mặc, hỏi: "Cậu thi được thế nào?"

Diệp Tuệ nói: "Cảm giác không tốt lắm, hẳn là không thi đậu."

Đào Tư Mẫn nói: "Thế thì không nhất định, cảm giác không chuẩn đâu, vẫn là lấy thành tích chân thực làm chuẩn."

Diệp Tuệ nghe ra đối phương đang an ủi mình, có điều cô sớm đã chuẩn bị tâm lý, cũng liền chẳng sao cả, nói: "Cậu chắc chắn có thể thi đậu, thành tích của cậu vẫn luôn tốt như vậy."

Đào Tư Mẫn là học sinh có thành tích tốt nhất lớp cô, thường xuyên thi hạng nhất.

"Vậy cũng phải xem điểm mới biết được.

"Đào Tư Mẫn nói. Vừa đến trường học, Diệp Tuệ đã bị một đám bạn học nữ có quan hệ tốt vây quanh, đưa tay vò đầu cô:"Diệp Tuệ, sao giờ cậu mới đến hả, còn cắt tóc y như con trai vậy.

Úi dà, cậu đi cùng với Trạng Nguyên công?

"Đám con gái nhìn Đào Tư Mẫn cười ha ha. Đào Tư Mẫn đỏ mặt, nói chuyện cũng lắp bắp:"Mình, mình thi được bao nhiêu điểm?"

"526. Là điểm cao nhất trường chúng ta, chúc mừng, chúc mừng!" Một nữ sinh tên là Trần Phân nói.

Diệp Tuệ quay đầu nói với Đào Tư Mẫn: "Chúc mừng nha!

"Tổng điểm thi đại học năm nay của bọn họ là 640 điểm, thành tích này của Đào Tư Mẫn lên đại học tuyệt đối không thành vấn đề, dù cho nguyện vọng một không trúng tuyển, chỉ cần phục tùng phân phối thì cũng vẫn có thể trúng tuyển. Đào Tư Mẫn nói:"Vậy Diệp Tuệ thi được bao nhiêu điểm?"

Trần Phân lắc đầu thở dài:

"Diệp Tuệ khá là tiếc, cậu ấy thi được 378 điểm, kém tuyến đậu trung chuyên 2 điểm. Diệp Tuệ, cậu đừng khổ sở nha, có mình với cậu này, chỉ có 341 điểm, còn thiếu 10 điểm so với thành thích thi thử của mình, đoạn thời gian kia thiệt đúng là học uổng rồi, tức chết mình." Trường bọn họ thi đại học còn có một lần thi thử, qua thi thử mới có tư cách tham gia thi đại học.

Mấy nữ sinh khác đều nói: "Bọn mình cũng không thi đậu."

Diệp Tuệ cười cười: "Không sao, cùng lắm thì lại thi lần nữa, các cậu đều học lại chứ?"

Trần Phân trừng to mắt: "Cậu tính học lại hả? Vậy thì mình cũng học lại đi, nhưng mà học bài thiệt thống khổ á, vì sao ngay cả trung chuyên cũng không thi đậu."

Đầu năm nay, thi đại học trừ bỏ thi lên đại học ra thì cũng có thể thi trung chuyên, thật ra thì trung chuyên cũng không kém, bao phân phối việc làm, chỉ là học nhiều thêm 3 năm ở cao trung so với người thi tốt nghiệp sơ trung liền thi lên trung chuyên thôi.

"Vậy cùng nhau học đi, chúng ta có thể làm bạn."

Diệp Tuệ nói.

Học lại rất là bình thường ở cái niên đại này, có thể thi đại học, khởi điểm cuộc sống liền không giống với người khác, nếu nói không thi đại học mà trực tiếp đến xưởng đi làm, nhiều lắm chỉ có thể xem như công nhân, mà học xong trung chuyên hoặc đại học, ấy chính là nhân viên kỹ thuật hoặc là giai cấp cổ cồn trắng, khác biệt vẫn là rất lớn, tiền lương khởi điểm đã liền không giống với rồi, hạn mức cao nhất cũng hoàn toàn không giống nhau.

Vào những năm tháng thị trường kinh tế còn chưa phát triển nhanh chóng lên, đi học không thể nghi ngờ chính là đường ra thay đổi vận mệnh tốt nhất, bởi vì nó ý nghĩa cho thu nhập cao, địa vị cao, cho nên thi rớt đại học rồi học lại rất bình thường, thậm chí còn có người đã học lại nhiều năm, một lòng chỉ vì thi đậu.

Trần Phân lại cúi đầu: "Mình còn phải cân nhắc một chút, mẹ mình để mình đi nhận chức của mẹ, nhưng mà mình lại không muốn đi cái xưởng rách đó đi làm.

"Cô là con út trong nhà, mẹ cô sắp về hưu, vừa vặn để trống ra một chức vị có thể để cô leo lên. Diệp Tuệ vừa nghe, hỏi:"Mẹ cậu đi làm ở phân xưởng nào vậy?"

Vai Trần Phân sụp xuống: "Ở xưởng túi, mỗi ngày đều làm đi làm lại một việc trên một cương vị cố định, đời người liếc mắt một cái đã nhìn đến tận cùng."

"Vậy thì liền không nên đi, học lại đi.

"Diệp Tuệ khuyên cô, cái xưởng này cũng không duy trì được mấy năm, qua mấy năm liền phá sản, Trần Phân cũng thất nghiệp, hết thảy đều bắt đầu lại từ đầu, việc gì cũng làm qua, còn không bằng Diệp Tuệ dạy học ở trường học này. Trần Phân gục đầu xuống:"Nhìn kỹ hẵng nói."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!