Trans: Thanh Mai
Beta: Thuỷ Tiên
Tiếng khóc lóc thảm thiết phát ra từ một người phụ nữ trung niên, trông bà ấy thất tha thất thểu, đôi mắt ngập tràn hoảng sợ và đau khổ.
Lương Hi chưa kịp quan sát cẩn thận khuôn mặt của bà ấy thì bà ấy đã loạng choạng xông đến trước thi thể của người phụ nữ trẻ tuổi, "bịch" một tiếng mà quỳ xuống.
"Hà nhi à! Tên ác ôn [*] nào mang con đến chỗ này thế… Con tỉnh lại đi… Sao con nỡ bỏ lại mẹ mà đi thế này…" Tay người phụ nữ run rẩy khẽ vuốt gương mặt cô gái, rõ ràng là bà ấy không tài nào tin tưởng được sự thật trước mắt mình, miệng không ngừng phát ra tiếng nức nở trầm thấp.
[*] Raw dùng "
"là một từ dùng để mắng chửi người, thường được dùng ở khu vực Trùng Khánh, tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc, thường dùng để trù ẻo người khác sẽ xui xẻo, có báo ứng, sẽ không có kết cục tốt. Đi theo sau lưng bà ấy là một người đàn ông với khuôn mặt đầy rẫy nếp nhăn, trên trán ông ấy đổ đầy mồ hôi, sắc mặt tái mét, nhưng thái độ bình tĩnh hơn người phụ nữ này rất nhiều, sau khi ông ấy khom lưng nhìn thử, cơ mặt lập tức co giật mạnh mấy cái, nếp nhăn trên mặt cũng sâu hoắm hơn."Chị dâu, anh Binh, xin hãy nén bi thương."
Tào Quốc An ngoảnh lại an ủi hai bố mẹ đang đớn đau vì đã mất đi con gái.
Cha mẹ của người chết là người lao động nông thôn, họ là những bình thường nhất trong những người bình thường, làn da ngăm đen thô ráp, sống lưng bị đè ép đến nỗi không thẳng lên được vì phải lao động trong thời gian dài, bọn họ đang mang ủng đi mưa màu đen, trên đôi ủng thì dính đầy bùn đất màu vàng.
Lương Hi im lặng quan sát hết tất cả những thứ này.
Tứ nhi cũng đã đến, trông cậu ấy cực kỳ mệt nhọc, vừa đến đã ngồi xổm dưới một cây đào, thở hổn hển.
"Thế này… là đã xảy ra chuyện gì vậy?
"Giọng nói của Lâm Binh vừa nhỏ vừa chậm, như thể là ông ấy đã ngậm phải một miếng khoai lang rất rất nóng. Tào Quốc An không trả lời câu hỏi của Lâm Binh, mà ông hỏi ngược lại:"Tối qua cô ấy không về nhà mà hai người không cảm thấy kỳ lạ hay sao?
"Lâm Binh lắc lắc đầu:"Mấy ngày nay đầu óc nó rất tốt, chiều hôm qua còn nói là muốn đi tìm Vạn Lâm nên đã đi một mình, chúng tôi cũng không hỏi thêm gì."
"Trương Vạn Lâm đang ở đâu?"
"Đang xúc cát ở nhà máy cát vịnh Trường Lưu." Lâm Binh lo lắng: "Nếu như nó biết vợ nó chết rồi, hẳn là nó sẽ làm ầm làm ĩ với chúng tôi.
"Một người bệnh tâm thần mà lại có chồng? Cô ấy có năng lực tự chủ hành vi ư? Cô ấy bị điên trước khi gả cho chồng cô ấy ư? Hay là bị điên sau khi gả? Lẽ nào vết thương trên người cô ấy là do chồng cô ấy gây ra? Lương Hi nghi hoặc liếc nhìn cả nhà ba người này."Lão Phương, anh đem người xuống đi, nằm ở chỗ này không ổn." Tào Quốc An nói.
Lão Phương đáp một tiếng, ngoảnh lại gọi những người khác đến di chuyển thi thể.
Nhóm người đó cũng nghe lời, mỗi người một tay mà đỡ Lâm Tiểu Hà lên khỏi mặt đất.
Mọi người ầm ĩ huyên náo mà đi xuống dưới núi.
Lương Hi ngơ ngác nhìn bóng dáng nhóm người đó rời đi, trong đầu cô có vô số dấu chấm hỏi, cô học hành lâu đến vậy rồi mà chưa từng thấy ai xử lý vụ án như thế, há chẳng phải là đang xem mạng người như cỏ rác hay sao?
Lương Hi cúi đầu, trên mặt đất – nơi thi thể từng nằm, có một mảng cỏ đã bị đè ngã.
Trong bụi cỏ thấp thoáng một vật thể màu xanh.
Lương Hi khom lưng, vén mở bụi cỏ ra rồi nhặt món đồ lên.
Đây là một chiếc kẹp tóc màu xanh, trông nó rất đỗi bình thường, hẳn là nó rơi từ trên người người chết xuống.
"Sao cô còn chưa đi?"
Lâm Sinh Nguyên ở phía trước gọi Lương Hi.
"Đi ngay đây.
"Lương Hi móc một chiếc túi ni lông nhỏ từ trong túi ra, nhét kẹp tóc vào trong. Sau đó cô lại đưa máy ảnh lên chụp hình cây đào đó, rồi mới rời khỏi nơi này. Không biết bên cạnh chiếc Santana đã có thêm một chiếc xe đẩy tự bao giờ, mọi người khiêng Lâm Tiểu Hà lên xe đẩy, lại sôi nổi bàn bạc một phen, chẳng bao lâu sau, Tứ nhi lấy một chuỗi dây pháo từ trên xe đẩy ra. Lão Phương móc bật lửa ra rồi đốt cháy dây pháo."Đùng đùng… đùng đùng…
"Tiếng pháo vang dội khắp đồng ruộng, Tứ nhi và mấy thanh niên trẻ tuổi hò hét vài tiếng rồi kéo xe đẩy xuống núi. Lương Hi chưa từng nhìn thấy cảnh này, cô kinh ngạc ngơ ngác."Sao thế? Chưa từng thấy người nông thôn tổ chức đám tang à?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!