Chương 16: (Vô Đề)

Chuyển ngữ: Quả Trúc

Beta: Thuỷ Tiên

Khoảng cách đến trấn Lương Vân mất khoảng mười mấy ki

-lô

-mét, xe buýt đã hết chuyến từ lâu, trên đường này lại không còn xe nào khác, Lương Hi đành phải bỏ suy nghĩ hôm nay sẽ đến trấn Lương Vân.

Cô tìm được số điện thoại trường cấp ba trấn Lương Vân trong sổ ghi chép.

Cô ôm thái độ thử vận may mà gọi điện thoại, không ngờ đầu bên kia điện thoại lại có người nhận máy.

Người nhận máy là phó chủ nhiệm khoa, tên là Trần Triệu Trung.

Sau khi Lương Hi nghe ngóng từ chỗ ông ấy mới biết được rằng, trong khoảng thời gian này, trường cấp ba trấn Lương Vân đang tổ chức học bù, rất nhiều giáo viên ở trường dạy học.

Đáng tiếc là giáo viên quản lý hồ sơ đã về nhà, không có có cách nào hỗ trợ thẩm tra hồ sơ của Lâm Tiểu Hà ngay tại chỗ.

Lương Hi tự báo thân phận và tên của mình cho họ, cũng hẹn đối phương qua mấy ngày nữa sẽ đến tìm hiểu tình hình của Lâm Tiểu Hà.

Giải quyết xong chuyện này, Lương Hi cảm thấy những sương mù đang quanh quẩn trên dãy núi như đang dần tản ra.

Có lẽ cô cách chân tướng sự thật không còn xa, cô đã sắp hoàn thành nguyện vọng của mẹ Lâm Tiểu Hà.

Buổi tối hôm nay, Lương Hi ngủ cực kỳ ngon giấc.

Đây là lần cô ngủ yên ổn nhất kể từ khi đến xã Lục Trình.

Dường như cô đã dần quen với hoàn cảnh nơi này.

Không quen cũng không được mà! Cô còn phải làm việc ở đây rất lâu.

Buổi sáng ngày hôm sau, một loạt tiếng đập cửa mạnh mẽ đánh thức Lương Hi khỏi giấc mơ.

Tiếng đập cửa hùng hổ, có vẻ là cực kỳ tức giận.

Lương Hi còn buồn ngủ mà từ trên giường bật dậy.

Cô dại ra nhìn cánh cửa gỗ kia, suy nghĩ xem ai đang ở ngoài cửa.

"Ai thế?

"Ngoài cửa truyền đến giọng của người đàn ông xa lạ mà cô chưa bao giờ nghe thấy, giọng điệu anh ta cực kỳ thô bạo và không kiên nhẫn:"Mở cửa!

Xã trưởng Đường tìm cô!

"Cơn buồn ngủ của Lương Hi bay biến mất tăm ngay tức thì. Cô ở ủy ban xã một tuần nay, chỉ biết xã trưởng Đường tên là Đường Sinh Vận, nhưng trước nay lại chưa từng gặp mặt ông ta, đến cả ông ta trông thế nào mà cô cũng chỉ có thể nhìn thấy ở trên thông báo. Kỳ lạ thật, sao xã trưởng đột nhiên tìm cô vậy nhỉ? Lương Hi không dám chậm trễ, cô bò ra khỏi giường, vừa mặc đồng phục vừa hỏi:"Xã trưởng tìm tôi có việc gì thế?"

"Việc gấp!

"Giọng người đàn ông dồn dập, không cho phép chất vấn. Lương Hi nhận ra có gì đó không ổn từ giọng điệu của đối phương. Cô nhanh tay lẹ chân mặc quần áo, rồi lấy khăn lông chùi chùi lên mặt, sau đó mới cẩn thận mà mở cửa phòng ra. Cán bộ trẻ tuổi đứng ở cửa mặc áo sơ mi ngắn tay phẳng phiu, quần tây thẳng tắp, trong túi trước ngực cài một cây bút máy màu đen."Anh là?" Lương Hi nghi hoặc.

"Tôi họ Vương, phụ trách tiếp đón. Buổi sáng có người tìm xã trưởng Đường nói cô lạm dụng tư hình, ép cung, họ bảo cô đi qua đối chất."

Lương Hi cứng họng không nói gì.

Cô hỏi ngược lại: "Tôi lạm dụng tư hình lúc nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!