Các fan trong phòng livestream của Trần Du Chinh hoàn toàn "nổ tung":
[Giải thích một chút đi, tại sao hình xăm của anh lại là giọng của một cô gái thế???]
[Nói thật cho em nghe đi, có phải anh lén yêu đương sau lưng chúng em không?]
[Nói gì đó, nói gì đó? Mọi người đang bàn chuyện gì vậy?]
[Giải thích cho những fan còn ngơ ngác một chút: Hình xăm mới của Trần Du Chinh có nghĩa là... Conquer sẽ được mọi người ghi nhớ.]
[Ôi trời, Trần Du Chinh tự mãn thật đấy, xăm lên người những lời như thế, anh ta tự yêu mình đến mức nào vậy???]
[Nhìn chung, các AD của mười mấy đội tuyển trong LPL, Conquer của chúng ta, không dám nói thao tác là hay nhất, nhưng chắc chắn là tự tin nhất.]
Trần Du Chinh vừa kết thúc một trận game, anh mở trợ lý bình luận lên, lướt qua màn hình như đang "nổ tung" vì bình luận của fan, anh lại tỏ ra thản nhiên: "Mấy người cũng ghê đấy, cái này mà cũng soi ra được."
[Anh đừng nói lảng sang chuyện khác, là ai nói thế? Cô gái đó là ai???]
[Anh yêu đương rồi à???]
[Làm ơn đi... Bây giờ tuyển thủ eSports toàn thích hẹn hò với hotgirl mạng, dù gì anh cũng đẹp trai như vậy, fan nữ bọn em không mong anh giữ mình như Fish, chỉ mong anh tìm một người xứng đáng một chút, ngàn vạn lần đừng chọn mấy cô hotgirl tạp nham chỉ biết bám fame làm chị dâu bọn em...]
Trực tiếp phớt lờ hàng vạn câu hỏi trong dòng bình luận, Trần Du Chinh ngả người ra ghế gaming, từ chối vài lời mời kết bạn trong game, ném chuột sang một bên, giơ tay lên, ngón tay che lấy camera: "Hút thêm điếu nữa."
Camera không bị che hoàn toàn, qua khe hở giữa những ngón tay, vẫn có thể nhìn thấy cánh tay của anh.
Lần này, ngay cả fan cũng nhận ra sự cố ý trong hành động của Trần Du Chinh:
[Bình thường có thấy anh hút thuốc thường xuyên thế này đâu??? Anh cố ý giơ tay khoe hình xăm đúng không???]
[Anh che bằng tay không thấy mệt à? Bên Trạm Cá chỉ cần ấn phím F là có thể chuyển màn hình che mặt rồi, sao anh cứ phải dùng tay để che thế?]
[Dùng tay che không làm mỏi sao? Đừng giơ lên nữa, nghỉ một tí đi, bọn em thấy hình xăm của anh rồi, đừng khoe nữa...]
...
Buổi tối ăn cơm, Killer cầm bát cơm, lấy thức ăn xong rồi tìm chỗ ngồi.
Trong lúc trò chuyện với Thomas về tựa game mới phát hiện trên Steam, Killer phấn khích đến mức múa may tay chân, vô tình đụng trúng người bên cạnh.
Trần Du Chinh khẽ "hít" một tiếng.
Killer miệng vẫn đầy cơm, ngơ ngác hỏi: "Sao thế?"
Trần Du Chinh nhíu mày: "Cậu đụng vào vết thương của tôi rồi."
Killer nuốt vội miếng cơm: "Vết thương gì? Tôi xem nào, có sao không?"
Trần Du Chinh mặc áo ngắn tay, giơ cánh tay lên, không biết vô tình hay cố ý để lộ vùng da có hình xăm đen hơi sưng đỏ.
Quả nhiên Killer hơi ngạc nhiên, ghé sát lại quan sát: "Ê, cậu đi xăm khi nào thế?"
Trần Du Chinh phối hợp xoay cánh tay ra một chút để anh ấy nhìn rõ hơn: "Vài ngày trước, thế nào?"
"Trông cũng ngầu đấy, nhưng mà đây là hình gì thế?"
Ultraman thật sự không thể nhìn nổi nữa: "Xin cậu đấy, Trần Du Chinh à, dừng lại một chút được không? Tối qua cậu đã khoe cái hình xăm chết tiệt này cho tôi xem tám trăm lần rồi, có thể đừng hành hạ anh Sát nữa không?"
Thomas vừa ăn vừa khuyên Ultraman: "Cứ để cậu ta làm màu đi, đừng để ý đến cậu ta nữa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!