Dư Qua đứng ở đằng xa, không nghe rõ hai người nói gì, chỉ thấy Dư Nặc cứ chần chừ mãi không qua, kiên nhẫn của anh ấy cũng dần cạn kiệt vì thế liền gọi điện cho cô thêm lần nữa.
Lần này Dư Nặc không dám không nghe, cô hoảng hốt ấn nhận cuộc gọi: "Anh..."
"Em còn đứng lề mề ở đó làm gì nữa? Cần anh qua mời em chắc?"
Dư Nặc: "......."
Cô liếc nhìn Trần Du Chinh, dáng vẻ của anh như đang cố tình đối đầu với Dư Qua. Cứ thế nán lại đây với cô, hoàn toàn không có ý định rời đi trước.
Cô hạ giọng: "Chờ em một chút, em qua ngay đây."
Sau khi cúp máy, cô không thèm để ý đến Trần Du Chinh nữa, nhanh chóng nói: "Cậu mau về huấn luyện đi, anh trai tôi tìm tôi có chút chuyện, tôii trước đây."
Vừa định bước đi, cánh tay liền bị kéo lại. Trần Du Chinh tùy ý nói: "Đi đâu thế? Tôi cũng không vội, để tôi đi cùng em luôn, tiện thể chào anh trai em một câu."
Trán Dư Nặc đổ mồ hôi vì gấp gáp: "Thật sự không cần đâu."
Nhìn cô thêm vài giây, Trần Du Chinh mới buông tay ra: "Được rồi, tôi đi trước."
Dư Nặc không biết là do mình chột dạ, hay vì lời nói dối bị vạch trần ngay tại trận, tóm lại là cô không dám đối diện với Dư Qua.
Cô chạy đến trước mặt anh ấy, lắp bắp hỏi: "Anh... sao anh lại ở đây?"
"Sao? Anh làm phiền em với người bạn cùng phòng chuyển giới đi xem phim à?"
"Không có..." Dư Nặc cắn môi, bị anh mỉa mai cũng không dám lên tiếng phản bác: "Em... em..."
Chữ em cả nửa ngày cũng không nói ra được câu hoàn chỉnh.
Dư Qua liếc nhìn bóng lưng Trần Du Chinh vài giây: "Em với cậu ta đang làm gì?"
"Không có làm gì hết, bọn em chỉ đi dạo thôi."
Dư Qua vừa tức vừa cười: "Đi dạo?"
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên một tiếng sấm nổ đùng đoàng, tiếng mưa rơi ào ạt như trút nước xuống mặt đất. Dư Nặc chột dạ, cố gắng cứu vãn tình hình: "Lúc nãy trời chưa mưa to như vậy..."
Dư Qua điều chỉnh hơi thở, nhìn đuôi váy bị thấm ướt của cô: "Về phòng tắm rửa ngay đi."
Dư Nặc ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng có chút áy náy: "Anh, có phải em làm lỡ thời gian của anh không? Anh cũng mau về luyện tập đi."
Dư Qua kìm nén cơn giận, kiên nhẫn dặn dò: "Sau này bớt ở cạnh đám chuyển giới ấy đi, biết chưa?"
"..."
Dư Nặc bị anh ấy nói đến á khẩu, không biết phải đáp lại thế nào.
…
Thời gian trôi qua rất nhanh, các đội tuyển chỉ còn một ngày để luyện tập và điều chỉnh trạng thái. Trận quyết chiến sinh tử với Hàn Quốc sẽ diễn ra vào ngày mai. Đây là thời khắc quan trọng nhất, toàn bộ đội tuyển LPL, bao gồm cả MC, bình luận viên, cùng tất cả người hâm mộ, đều đồng loạt thay đổi ảnh đại diện thành biểu tượng giải đấu để cổ vũ tinh thần cho họ.
Riot Games đã tổ chức tổng cộng ba giải đấu Liên Lục Địa. Khi giải đấu đầu tiên diễn ra, ngoài MSI ra thì LPL gần như trắng tay ở tất cả các giải đấu quốc tế khác. Mỗi lần gặp đội tuyển Hàn Quốc trong trận chung kết, LPL đều thất bại. LCK có thể nói là kỳ phùng địch thủ của LPL.
Toàn bộ khu vực LPL đều chìm trong nỗi thất vọng suốt một thời gian dài, cho đến khi lần đầu tiên họ giành chức vô địch giải đấu Liên Lục Địa, chấm dứt sự thống trị của Hàn Quốc trên đấu trường thế giới. Khi ấy hai vị bình luận viên đã xúc động đến rơi nước mắt ngay trên bàn bình luận.
Trước đêm chung kết, nhiều người hâm mộ thấp thỏm lo âu đến mất ngủ.
Quy tắc của trận chung kết giống với thể thức loại trực tiếp, gồm tối đa bốn trận đấu. Đội nào thắng ba ván trước sẽ giành chiến thắng, nếu hòa thì sẽ có thêm ván bổ sung.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!