OG và hạt giống số một của đối thủ đấu thêm một trận, vòng loại trực tiếp kéo dài suốt năm tiếng đồng hồ. Cuối cùng, LPL giành chiến thắng 3-2 trước LMS, tiến vào trận chung kết.
Khoảnh khắc bình luận viên hô vang kết thúc trận đấu, bầu không khí trầm lắng trong phòng nghỉ ở hậu trường lập tức tan biến. Đội trưởng OG hô lớn một tiếng, những người khác cũng tự nhiên vỗ tay, cả phòng bùng nổ trong tiếng hò reo.
Ngay cả Hướng Giai Giai cũng không nhịn được mà nhảy cẫng lên.
Khi các tuyển thủ của OG trở về sau trận đấu, có vài phóng viên truyền thông tự do đến phòng nghỉ để chuẩn bị phỏng vấn sau trận. Tề Á Nam nhìn quanh tìm Trần Du Chinh nhưng không thấy bóng dáng anh đâu, cô ấy quay sang hỏi Tiểu Ứng: "Trần Du Chinh đâu rồi?"
Tiểu Ứng cũng nhìn quanh một lượt: "Không biết cậu ấy rời đi từ lúc nào nữa."
Tề Á Nam: "Thôi vậy, để Killer và Ultraman đi phỏng vấn đi."
Mỗi đội đều cử hai tuyển thủ và huấn luyện viên cùng tham gia buổi phỏng vấn, xếp thành một hàng dài trên sân khấu.
Trước khi phỏng vấn bắt đầu, nhân viên đưa micro đặt lên chiếc bàn dài trước mặt họ. Huấn luyện viên vỗ nhẹ lên lưng Ultraman, hạ giọng nhắc nhở: "Ngẩng đầu lên cho tôi, biết mất mặt thì lần sau thi đấu cho đàng hoàng vào."
...
Sau khi trận đấu kết thúc, lúc mười giờ tối, TG đăng một bài viết trên Weibo.
@TG Esports Club V:
Chúng tôi thành thật xin lỗi mọi người vì đã thua trận đấu hôm nay, khiến mọi người thất vọng. Chân thành xin lỗi các fan đã cổ vũ cho chúng tôi, trận chung kết sắp tới, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức!
Sau khi đăng bài đăng lên Weibo, các đội tuyển khác, bao gồm cả OG, đều để lại lời động viên dưới bài viết, cổ vũ bọn họ.
Những bình luận đầu tiên tràn ngập sự thất vọng, không chỉ từ các bình luận viên mà còn từ người hâm mộ và khán giả trung lập:
[Nếu ngày kia đánh với LCK mà vẫn tệ thế này, TG nhớ kỹ cho tôi, ngựa tốt dễ tìm, nhưng mẹ cậu thì không còn nữa đâu.]
[Mặc dù các người thi đấu kém thật, nhưng tốc độ đăng bài xin lỗi thì nhanh ghê.]
[Không muốn thấy lời xin lỗi, chỉ muốn thấy các cậu lấy lại khí thế.]
[Thua OG ở giải mùa xuân còn không thấy mất mặt như lần này. Cũng may mà có người khác gánh cho ván thứ năm, chứ không thì mấy người giải tán đội ở Paris luôn cho rồi.]
[Ngày kia cũng không mong các người thắng đâu, chỉ cần đừng thua quá mất mặt là được.]
[Haiz… Tuy Conquer chơi hay đấy, nhưng lối chơi có phải quá hổ báo rồi không? Dễ bị kích động, dám công dám chết. Nhưng cũng hiểu thôi, có tố chất nhưng chưa có kinh nghiệm thi đấu những giải tầm cỡ. Cứ xem lại trận đấu cho kỹ, chuẩn bị thật tốt cho trận tiếp theo, đừng làm mất mặt khu vực LPL.]
...
Lúc này, trong khách sạn. Huấn luyện viên, đội trưởng và phân tích viên chiến thuật đang tiến hành phân tích lại trận đấu, bắt đầu từ khâu cấm/chọn. Một tấm bảng trắng được dựng tạm, chi chít những ghi chú về các lỗi và chi tiết sai sót trong trận đấu giữa TG và LOT hôm nay: "Lối chơi của đội chúng ta là thích giao tranh, nhưng cậu phải nhớ kỹ, thích đánh nhau không có nghĩa là mù quáng lao vào như thế. Hơn nữa, các cậu có một điểm yếu rất rõ ràng, không kiểm soát được tài nguyên bản đồ.
Khi mắc sai lầm, lại không biết cách xử lý, khiến đối thủ liên tục mở rộng lợi thế."
Cả phòng im ắng, bầu không khí có phần nặng nề, không ai lên tiếng.
Khi phân tích đến tình huống Van mắc lỗi, khiến Ultraman và Trần Du Chinh bị bắt ở đường dưới và thua pha giao tranh với tỷ số 0 đổi 2.
Huấn luyện viên chỉ đích danh phê bình bọn họ: "Tôi biết các cậu nôn nóng, nhưng khi đang bị dẫn trước, điều tối kỵ nhất là vội vàng lao vào giao tranh một. Càng đánh càng mất bình tĩnh, mà càng mất bình tĩnh thì trận đấu càng vuột khỏi tầm tay. Khi các đường khác gặp vấn đề, các cậu phải càng cẩn thận hơn, nâng cao ý thức hơn nhất là khi đang là đường có lợi thế. Khi thi đấu, nếu có thể nhịn thì cứ nhịn, lúc cần rút thì rút.
Đừng lúc nào cũng nghĩ rằng có thể xử lý được tình huống, cuối cùng thắng trận mới là điều quan trọng nhất."
Ultraman cúi đầu: "Xin lỗi, tại tôi yếu quá."
Huấn luyện viên: "Đây là một trò chơi đồng đội, không phải vấn đề cá nhân. Hơn nữa, cậu hoàn toàn có thể thể hiện tốt hơn, đừng lúc nào cũng tự ti như thế."
Van cũng tự kiểm điểm: "Tôi không nên cố tình băng trụ, lúc đó đánh với LOT quá chủ quan, là lỗi của tôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!