Làn sóng dư luận quá dữ dội, Trần Du Chinh dứt khoát tắt cửa sổ bình luận và camera.
Cùng lúc đó, lại có người đặt câu hỏi: "Sao CYZ lại tắt cam vậy?? Sợ chúng ta thấy cảnh anh ta rạo rực cưng chiều gái à?", "Cái tên Cá thích ăn cơm, nghe quen quen thế, chẳng phải là bà chủ từng tặng cả đống quà để lên làm mod phòng của chúng ta sao?"
Trận đấu bắt đầu, Killer mua xong trang bị, vừa rời khỏi nhà chính, anh ấy lập tức quay sang nói với Dư Nặc và Từ Y Đồng: "Nhìn đây, hôm nay mà không đánh cho tụi nó tơi tả thì coi như *tụi nó đi vệ sinh sạch sẽ."
*chỉ nếu không đánh cho team địch thảm hại thì chẳng khác nào để chúng "nhàn nhã" như vừa đi vệ sinh xong, sạch sẽ không tổn thất gì.
"..."
Ultraman dọn xong bãi quái rừng bên mình, lượn một vòng qua sông, rồi nấp vào bụi cỏ đường dưới quan sát tình hình.
Dư Nặc co mình dưới trụ, thỉnh thoảng di chuyển một chút, cố gắng kết liễu vài con lính.
Là tuyển thủ chuyên nghiệp, điều tối kỵ nhất, không thể chấp nhận nhất, chính là bỏ lỡ chỉ số lính.
Thấy xe lính liên tục bị bỏ lỡ, Ultraman chịu không nổi cảnh Dư Nặc farm lính tệ như vậy, lập tức tung vài kỹ năng dọn bớt lính, rồi nhắc: "Dư Nặc, chị phải ra khỏi trụ, canh máu lính rồi hãy đánh, chứ cứ thế này lãng phí quá, không có vàng thì lên đồ kiểu gì?"
Trong lúc Ultraman đang thao thao bất tuyệt truyền kinh nghiệm, chỉ Dư Nặc cách chơi thế nào, cách kết liễu lính ra sao, thì dưới chân bỗng nhiên hiện lên một loạt dấu chấm hỏi màu vàng, kèm theo vài tín hiệu rút lui và cảnh báo nguy hiểm.
Kênh chat đội:
[Mọi người] Cyzzz (Alistar): ?
[Mọi người] Cyzzz (Alistar): ?
[Mọi người] Cyzzz (Alistar): ?
Ultraman khựng lại.
Với tư cách là trợ thủ lâu năm của Trần Du Chinh, Ultraman hiểu rất rõ, chỉ cần Trần Du Chinh thả một dấu chấm hỏi là chắc chắn sắp sửa mắng người. Anh ấy tỏ vẻ khó hiểu hỏi: "Gì đây? Thả dấu chấm hỏi làm gì? Còn thả nữa là tôi chặn luôn đấy."
"Cậu đang làm gì đấy?"
"Dạy Dư Nặc farm."
Giọng Trần Du Chinh có chút mất kiên nhẫn: "Lên đường giữa đi, đừng đi đường dưới nữa."
[Ultraman!!! Mau cút đi! Đừng cản trở hai người họ hẹn hò ở đường dưới nữa!]
[Ultraman, tôi thấy lo thay cho cậu luôn đấy. Cậu có mắt nhìn không vậy??? Em gái nhỏ cần cậu chỉ cách chơi nữa hả? Mau biến đi!]
[Ân tình năm xưa không còn nữa đúng không? Conquer, anh đã quên cái lần Ultraman liều mạng chắn kỹ năng cho anh rồi sao? Thương Ultraman quá, hu hu hu!]
Ultraman ấm ức đến phát điên, chất vấn Trần Du Chinh: "Không phải chứ, cậu không farm lính thì thôi, thân là một ADC, cậu không có chút tôn nghiêm, không có chút liêm sĩ nào nữa à? Nhìn người ta bỏ lỡ lính ngay trước mặt mình mà cũng chịu được, cậu giỏi thật đấy."
Nói đến đây, tâm trạng anh ấy sụp đổ, chạy đi méc Killer: "Cậu nói xem Trần Du Chinh có quá đáng không chứ? Cậu còn nhớ không, lần trước tôi vô tình ăn nhầm một con lính xe của cậu ta, hại cậu ta hụt mất một chỉ số lính, thế là cậu ta mắng tôi suốt nửa trận, còn dọa nếu tôi dám ăn thêm con nào nữa thì cút về nhà chính treo máy đi. Chưa hết đâu, cuối cùng cậu ta còn bắt tôi vào trận tùy chọn để luyện kết liễu lính nữa kìa!"
Killer thở dài một hơi, an ủi: "Thôi, đừng nói nữa. Cậu mãi mãi chỉ là kẻ đáng thương bị ghẻ lạnh mà thôi."
Ultraman: "...."
Killer: "Lại đây, Mạn Mạn, cậu lên đường giữa đi, anh đây không ghét bỏ cậu đâu."
Dư Nặc tập trung vào trận đấu, thấy hai vị tướng của Ultraman và Trần Du Chinh cứ lượn qua lượn lại liền hoảng sợ, thần kinh căng như dây đàn.
Họ đang trò chuyện, cô vô thức nghe được vài câu, nhưng cũng không hiểu rõ việc kết liễu lính quan trọng thế nào. Dư Nặc cảm thấy hơi áy náy, bèn nói với Ultraman: "Xin lỗi, tôi mới chơi, chưa rành lắm. Khi nào rảnh tôi sẽ luyện thêm."
Trần Du Chinh thản nhiên nói: "Đừng để ý đến cậu ta."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!