Tề Á Nam đưa Dư Nặc về trường, trên đường đi, cô ấy lại giới thiệu thêm về tình hình của TG: "Câu lạc bộ của bọn chị mới thành lập, đội tuyển cũng chỉ vừa được xây dựng. Trước đây không có nhà tài trợ, nhưng vì họ thi đấu vòng bảng khá tốt, nên khi bước vào vòng loại trực tiếp thì mới chính thức tìm kiếm đầu tư. Hiện tại đã có vốn đầu tư, cũng tuyển thêm người, nhưng vẫn chưa đầy đủ, sau này sẽ tiếp tục hoàn thiện.
Bây giờ chị chủ yếu phụ trách mảng vận hành đội tuyển, sau này nếu em có vấn đề gì thì cứ tìm chị."
Dư Nặc nghiêm túc lắng nghe, "dạ" một tiếng.
Khi đến trường, Dư Nặc xuống xe, lịch sự nói cảm ơn Tề Á Nam.
Về đến ký túc xá, trong phòng chỉ có một mình cô. Dư Nặc thay dép, kéo ghế ra ngồi xuống nghỉ ngơi.
Cô cần chút thời gian để tiêu hóa mọi chuyện vừa xảy ra.
Lấy điện thoại ra, cô phát hiện mình vừa được thêm vào hai nhóm làm việc. Một nhóm là "Hậu cần TG", nhóm còn lại là "TG
-All".
Tề Á Nam nhắn tin cho cô:
[Chị đã thêm em vào nhóm rồi đó, dạo này nhớ để ý tin nhắn trong đó nha, có chuyện gì cần thông báo đều sẽ nói trên nhóm.]
Dư Nặc: [Dạ, em biết rồi.]
Cô mở nhóm TG
-ALL ra xem thử, danh sách thành viên gồm có đội trưởng, huấn luyện viên, phiên dịch viên, chuyên viên tâm lý, chuyên viên phân tích dữ liệu, bộ phận vận hành… Kéo xuống dưới, là hàng loạt ID tuyển thủ mà cô rất quen thuộc.
Killer, Ultraman, Van, Thomas… Conquer.
Dư Nặc nhìn một lát, rồi tắt điện thoại.
Đến khoảng sáu, bảy giờ chiều, sau khi tự động viên bản thân cả buổi, cuối cùng cô cũng lấy hết can đảm gọi cho Dư Qua.
Điện thoại vang lên tiếng tút tút. Trong lúc chờ, cô vừa tìm cách sắp xếp lời nói trong đầu, vừa tưởng tượng phản ứng của Dư Qua khi nghe tin này…
"Alo." Đầu bên kia bắt máy, xung quanh có chút ồn ào.
Dư Nặc vội nói: "Anh, anh có bận không? Nếu không thì em có chuyện muốn nói với anh."
"Chuyện gì?"
Ngón tay Dư Nặc bất giác siết chặt: "Hôm nay… hôm nay em đi ứng tuyển làm chuyên gia dinh dưỡng cho một đội tuyển, cũng là câu lạc bộ thuộc LPL."
Đầu dây bên kia im lặng vài giây, dường như anh ấy vừa đi đến một nơi yên tĩnh hơn: "Đội nào?"
"… Là TG."
"Sao cơ?"
Tim cô thắt lại, lí nhí lặp lại: "Là…TG."
Sau một hồi im lặng rất lâu, Dư Qua hỏi: "Em đang đùa với anh đấy à?"
"Không phải đùa đâu." Dư Nặc vội vàng giải thích: "Chuyện này hơi phức tạp, vốn dĩ là bạn cùng phòng em định đi, nhưng cô ấy có việc đột xuất nên nhờ em đi thay…"
"..."
"Sao em không nói trước với anh?"
"Trước khi đi em cũng không biết đó là TG mà." Dư Nặc nhanh chóng biện hộ: "Nhưng mà, bây giờ em vẫn chỉ là thực tập sinh thôi, chỉ làm có vài tháng. Nếu… nếu không ổn, đến lúc đó em sẽ..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!