"Chị Tầm, cậu đang làm gì vậy?
"Quách Anh – bạn cùng bàn của Lý Tầm – vừa bước vào đã giật nảy mình. Lý Tầm đang xoay hai viên đá cuội đến nỗi sắp bốc khói. Áp lực lớn đến bằng nào?"Tầm à, đây là hai viên đá cuội chứ không phải hạt óc chó đâu, đừng có làm vậy." Cô ấy vội vàng cứu lấy hai viên đá cuội của mình rồi hỏi, "Dạo này cậu căng thẳng lắm à?Lý Tầm nói:Cũng không hẳn là căng thẳng mà là tớ đang suy nghĩ về một vấn đề."
"Vấn đề gì vậy, nói ra đi để tớ giúp cậu nghĩ cùng. Dạo này cậu không có tâm trạng làm báo nữa, mọi người buồn chết mất. Cậu mau lấy lại tinh thần đi."
Bắt đầu từ hôm qua Lý Tầm đã mang vẻ ngẩn ngơ, thậm chí còn không làm báo lá cải giải trí nữa.
Lý Tầm thật sự cần sự giúp đỡ của người khác vì vậy cô đáp:
"Độ này sức khỏe mẹ tớ không ổn, mất ngủ hoài, cứ thế này thì không xong. Tớ đang nghĩ nên mua loại thực phẩm chức năng nào tốt cho mẹ, loại giúp tĩnh tâm an thần ngủ ngon. Tớ cảm thấy mẹ tớ mất ngủ lo nghĩ do tâm trạng bất ổn, mấy cậu có từng mua loại nào chưa?"
Dù làm gì cũng phải giữ bình tĩnh thì mới có thể chiến thắng. Hiện tại mẹ cô đang mất kiểm soát về cảm xúc, cứ thế thì không được.
Chỉ thế thôi ư?
Quách Anh cho biết: "Cậu hỏi tớ là hỏi đúng người rồi đó, tuyệt đối đừng có đi mua thực phẩm chức năng ở hiệu thuốc!
"Lý Tầm nghe xong mắt sáng rỡ, lập tức đến gần ôm lấy tay bạn:"Nhất cậu đấy! Tớ biết ngay ông trời xếp chúng mình ngồi cùng bàn là có lý do mà!
"(P1) Giá trị cảm xúc tăng cao. Quách Anh cười ha ha, đoạn bắt đầu dốc hết tâm can chia sẻ kinh nghiệm:"Hồi trước mẹ tớ cũng bị mất ngủ, tính tình nóng nảy lắm. Lúc đầu mẹ tớ cũng đi mua thực phẩm chức năng, ngoài việc tăng cân ra thì chả có tác dụng gì.
Sau đó nghe người ta giới thiệu, mẹ tớ đi châm cứu, châm được vài ngày là tình trạng tốt lên tức thì."
Lý Tầm nghe xong thấy thật hữu ích: "Tớ sẽ cho mẹ đi thử xem.
"Quách Anh nói cho cô biết tên cửa tiệm là Tiệm châm cứu chị Lý."Ngoài ra cậu nói với mẹ cậu đừng đi những tiệm châm cứu lớn, những tiệm đó thường làm việc theo quy trình lại thuê nhân viên," cô bạn nghe mẹ mình nói lại,
"họ sẽ không làm kỹ và cũng không điều trị theo nhu cầu của từng khách. Tốt nhất nên tìm những tiệm nhỏ do chính chủ làm, họ sẽ cho khách hàng trải nghiệm tốt hơn, cửa tiệm họ toàn nhờ vào truyền miệng và khách hàng quen thôi."
Lý Tầm ngạc nhiên: "Tài thật!"
Quả nhiên không nên xem thường bất kỳ ai.
Ở một bên khác, Triệu Tĩnh Chính đang ngồi trong Tiệm châm cứu chị Lý. Mẹ anh ta đang châm cứu cho một người khác bên trong.
Anh ta quay về suy nghĩ lại có lẽ từ đầu mình đã đi sai hướng thật.
Thời gian quá ngắn kể từ khi những bức ảnh được tung lên mạng đến khi cha anh ta mất tích.
Vả lại anh ta đã xem hết tất cả các đoạn phim giám sát xung quanh, không hề có bất kỳ điều bất thường. Bên phía cảnh sát đã trả lời, nói rằng người đăng ảnh chỉ là một học sinh cấp ba, không hề quen biết cha anh ta.
Có lẽ là ai đó quen biết với cha anh ta trong cuộc sống.
Việc tìm kiếm thông tin của gia đình nạn nhân trên mạng không tính là khó.
Về mối quan hệ xã hội của cha anh ở trường, anh đã đi hỏi, cha anh thật sự chưa từng làm ai phật lòng ở trường, thường xuyên dạy thay cho đồng nghiệp và được học sinh yêu quý, không có gì đáng ngờ.
Sau đó anh ta đến tìm mẹ mình.
Mẹ anh ta… Giả mà phải đánh giá mẹ mình, anh ta chỉ có thể dùng cụm từ "không có trách nhiệm" để hình dung.
(P2)
Mẹ anh ta là một người phụ nữ không có trách nhiệm. Hồi anh ta còn nhỏ bà đã không chăm sóc anh tử tế, tới khi ly hôn rồi bà cũng ít khi đến thăm anh ta, chỉ thi thoảng gửi cho anh ta một ít tiền.
Giờ đây cha anh mất tích mà bà hãy còn phải tới loay hoay với tiệm châm cứu của mình, không hề giúp anh ta tìm người.
Anh ta ngồi trên ghế ngoài, càng nghĩ càng tức giận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!