Lý Tầm vẫn chưa thể vượt qua được sự thật mẹ mình sắp phải vào tù.
Đặc biệt là trong thời gian tạm giam, gia đình không được phép thăm viếng.
Lý Tầm đã tìm hiểu, phải đợi đến khi mẹ chuyển đến trại giam mới có cơ hội thăm viếng.
Ban đầu cô cho rằng ở một mình cũng không sao khốn nỗi trên thực tế cô đã quen với cuộc sống có mẹ.
Lý Tầm không phải là người giấu cảm xúc.
Sự suy sụp tinh thần của cô, việc không thể sống thiếu mẹ, đã bị những người xung quanh nhìn thấy trờ trờ.
Trong lớp cô thì không sao, trước giờ quan hệ giữa mọi người không tệ, hiện tại đâu thể nào có chuyện bắt nạt cô.
Nhưng các lớp khác lại có một số học sinh nghịch ngợm tới trêu chọc cô.
"Lý Tầm, mẹ mày đi tù rồi thì sau này chắc không thi công chức được đâu nhỉ?
"Mới đầu chỉ là những câu nói bông phèn, tuy nhiên thấy cô không phản ứng, trò đùa bằng lời nói này leo thang thành bắt nạt bằng lời nói. Lý Tầm thật sự không muốn chơi trò"chống lại chủ nghĩa bá quyền"* với những học sinh cấp ba. Với những kinh nghiệm của mình, với cách cô hiểu về con người, cô mới dùng một lần đã hối hận cùng cực.
*bá quyền (Hegemony): sự lãnh đạo hay sự thống trị của một cường quốc đối với một nhóm các quốc gia khác.
Lần ấy cô đã đánh giá thấp đối thủ và trạng thái tâm lý của đối phương, sao cô biết được cái tên PUA lại có sức chịu đựng tâm lý yếu kém bằng này, kết quả cho chuyện đó chính là cô suýt bị đuổi học.
(P1)
Hiện tại cô chỉ muốn cái đám này ngậm miệng.
Nhưng bọn nó không những không im lặng mà còn muốn đưa tay sờ mặt cô.
Lý Tầm đang định phản kháng thì có người kéo cô lại. Là một vài bạn cùng lớp cô.
"Chị Tầm!" Đối phương kéo cô ra sau lưng, hai tay chống mạnh, chỉ vào nhóm người kia và nói, "Tụi bây tính làm gì?
"Nhóm người kia thấy vậy thì tự giác bẽ mặt, cứ vậy rút lui. Lý Tầm nhìn những bạn cùng lớp, thở dài nói:"Các cậu không nên giúp tớ, đoán chừng cái bọn kia sẽ ghi thù các cậu.
"Trường Trung học Bình Thành quản lý nghiêm cực, mâu thuẫn giữa học sinh luôn tồn tại."Cứ mặc kệ tụi nó, dù sao chúng mình cũng ở cùng phòng ngủ, cùng làm việc với nhau, cóc sợ tụi nó.
"Lý Tầm nhìn các bạn, thấy mấy cô gái đều lo lắng cho mình. Lần đầu tiên Lý Tầm có cảm giác chân thật đối với nhóm học sinh cấp ba này. Sự việc lần ấy như một hành động phá băng, cả bọn quay về lớp kể lại mọi chuyện, cả lớp đều im phăng phắt. Cuối cùng có người thốt lên một câu:"Lý Tầm hết cách rồi, đó là mẹ cậu ấy mà, ví dù mẹ làm chuyện như vậy thì mình cũng y thế."
Từ đó cả lớp đã có một hành động tập thể, mọi người đều chú ý đến Lý Tầm, không để cho các bạn lớp khác bắt nạt.
– —
Ở một bên khác, cuộc sống của thầy Triệu càng trở nên khó khăn hơn.
Một mặt là do sức khỏe của gã đã ở tuổi trung niên nên thể chất bắt đầu suy giảm. Trong thời gian bị giam giữ, gã dựa vào sự sụp đổ lo nghĩ đớn đau của Lý Ngọc Quế mới hoàn toàn không thấy sức khỏe có vấn đề.
Bây giờ gã trở về, các vấn đề mới bùng phát.
Bị giày vò lâu như vậy làm sức đề kháng giảm sút, hôm trở về, chỉ cần hít phải một chút gió lạnh là gã đã cảm cúm. Vốn đã hoa mắt chóng mặt, cơ thể khó chịu, nay gã lại còn phải đối mặt với những lời chỉ trích của một đám người trên mạng.
(P2)
Thầy giáo Triệu thức trắng cả đêm, đọc hết sự tình trên mạng một lần. Là ai?
Lý Tầm?
Gã hỏi lớp trưởng về tình hình hiện tại của Lý Tầm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!