Chương 28: (Vô Đề)

Có một thời gian người dân Bình Thành được đánh giá là điên rồ.

Họ có những mạch suy nghĩ kỳ lạ cũng như kết hợp với những hành động kỳ quái.

Ví dụ như lúc này, khuôn viên tòa nhà 2 và 3 của khu dân cư Thanh Bắc đã bị cảnh sát bao vây, bảo vệ của khu dân cư đang đuổi những người hiếu kỳ đi.

Bấy giờ một cô gái trẻ đột nhiên phá vòng vây từ trong đám đông, vài bảo vệ đuổi theo cô ta, tưởng chừng như sắp bắt được rồi thì thấy cô ta như một con khỉ, dùng cả tay lẫn chân leo thẳng lên cây.

Mà các bảo vệ lại không trèo lên được, chỉ biết đứng bên dưới gọi cô ta xuống. "Một hồi có chuyện gì xảy ra thì xem cô xử lý thế nào!"

Một số bà con lớn tuổi khác thì hỏi: "Bây giờ tình hình thế nào rồi? Cảnh sát có bắn không?

"Người đang ngồi trên cành cây – hên là cây này không phải cây đa nên nào có nhiều cây lá rậm rạp che khuất tầm nhìn – cô ta đã lấy thiết bị ra, bắt đầu ghi hình trực tiếp. Thậm chí cô ta còn lấy một thiết bị khác để livestream… Các bảo vệ dưới đất định gọi lại… Thì nghe thấy người trên cây nói:"Đừng làm ồn, các cậu mau tìm kiếm những tin tức về Bình Thành đi, tôi đang livestream!

"Ai nấy ở dưới đất nhận được thông tin bèn vội vàng vào tìm kiếm livestream. Ở cửa một tòa nhà không xa, một người phụ nữ trung niên gầy gò đang kề một con dao phay vào cổ một người đàn ông trẻ tuổi. Vị trí của cô ta không nghe rõ tiếng vì vậy cô ta bắt đầu tập trung đọc khẩu hình… (P1) Đùa gì chứ, một phóng viên chuyên về tin tức giật gân như cô mà không biết đọc khẩu hình thì làm sao"gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc" nổi trong ngành này, làm sao có được chiếc BMW của mình?

"Gã chính là kẻ giết người hàng loạt năm đó, tôi không nhầm được, chính là gã! Gã không nói cho tôi, gã không nói cho tôi… Chị là vợ gã, chị chắc chắn biết!

"Lý Ngọc Quế kề con dao vào cổ Triệu Tĩnh Chính. Lý Tầm đứng bên cạnh không dám lại gần, chỉ có thể khuyên:"Mẹ, mẹ bình tĩnh lại đi, cho dù cha anh ấy có là thủ phạm thì anh ấy cũng vô tội.Tần Lý:Con gái chị nói đúng, nó vô tội, chị nhất định phải bình tĩnh, cầu xin chị đừng làm hại nó."

"Tôi sẽ không giết nó, chị đừng lại gần."

Khi nói những lời này hai mắt bà vô hồn, ai cũng nhận ra trạng thái tinh thần của bà tệ lắm, cả người như một sợi dây căng cứng và sợi dây này có thể đứt bất cứ lúc nào.

Bà những tưởng đã tìm được hung thủ, mọi chuyện sẽ kết thúc; sống chung với hung thủ trong thời gian dài như vậy mà dù bằng cách nào bà cũng không thể tìm thấy bất kỳ thông tin gì về con mình. Cuối cùng sự dày vò vô vọng này đã đánh gục bà.

Thấy Triệu Tĩnh Chính xuất hiện, bà lại có một chấp niệm mới.

Bà yêu con gái mình, đương nhiên bà cảm thấy những người khác cũng sẽ yêu con của mình.

Bà không còn con đường nào khác đành đặt hết hy vọng cuối cùng vào vợ của hung thủ.

Có lẽ bà ta biết.

Hiện tại Tần Lý lo lắng quá thể vì bà ta không biết.

Bà ta không nói, Lý Ngọc Quế lại muốn kích động, cảnh sát bên cạnh vội vàng xoa dịu tâm tình bà: "Lý Ngọc Quế, chị đã trải qua nỗi đau mất con, chị chắc chắn sẽ không muốn một người mẹ khác phải tận mắt chứng kiến con mình mất mạng."

Tần Lý bên cạnh nhận ra cảnh sát đang nói mẹ ở đây là mình thì gấp gáp gật đầu: "Đúng vậy, nó là con trai tôi, tôi không muốn nó chết.

"Bà ta quá căng thẳng cộng thêm việc giữa mẹ con thật sự có rất nhiều mâu thuẫn, tình cảm không thân thiết, thành ra cảnh sát ra hiệu cho bà ta nói thêm đôi câu mà bà ta chỉ biết lắp bắp bổ sung:"Chỉ cần chị đừng làm hại nó, tôi nhất định sẽ hợp tác hết mình với chị…

"(P2) Lý Ngọc Quế nhìn bà ta, hỏi:"Tôi sẽ không làm hại nó, tôi chỉ muốn một câu trả lời.

"Bà nói sẽ không làm hại ngặt nỗi con dao hãy còn kề vào cổ người khác, trạng thái tinh thần của bà làm người khác sợ hãi khôn cùng. Lý Ngọc Quế nhìn chằm chằm vào Tần Lý:"Chị cũng là một người mẹ, chị chắc chắn hiểu cảm giác của tôi. Con bé nhỏ như vậy lại sợ tối, tôi chỉ muốn đưa con bé về nhà.

Khi đó chị và gã là vợ chồng, chị sẽ biết được con gái tôi ở đâu, chỉ cần chị nói cho tôi biết, tôi làm gì cũng được.

"Tần Lý thật muốn nói rằng bà ta cũng nghi ngờ chồng cũ của mình là hung thủ, song bà ta thật sự không có mấy ấn tượng trước chuyện quá khứ, dạo ấy trạng thái bà ta tồi tệ cùng cực. Bà ta không dám nói thật, chỉ có thể qua loa lừa đối phương:"Để tôi suy nghĩ đã, chắc chắn tôi sẽ nhớ ra. Hay là thế này đi, chị thả con trai tôi ra, tôi sẽ tới đi vào nhà cùng với chị. Chồng cũ của tôi vẫn ở nơi này của chị đúng không.

Chuyện của thế hệ chúng ta để chúng ta tự giải quyết, tôi hiểu khá rõ chồng cũ của tôi, đến lúc đó tôi sẽ giúp chị ép hỏi ông ấy.

"Triệu Tĩnh Chính muốn nói không nhưng lại chẳng dám lên tiếng. Tần Lý vừa nói đoạn thì định tiến lại gần, tuy nhiên đúng giây tiếp theo Lý Ngọc Quế lại kích động, kéo Triệu Tĩnh Chính vào trong nhà tránh."Chị đừng nhúc nhích, tôi không tới!

"Tần Lý vội vàng thốt lên. Lý Tầm cũng gọi một tiếng mẹ. Tần Lý để ý đến điều này, bà ta lặng lẽ tiến lại gần Lý Tầm, nói với Lý Ngọc Quế:"Tôi biết bây giờ chị rất đau khổ, tôi hiểu nhưng con gái chị cũng ở đây.

Chị phải nghĩ cho con gái, con bé đã vất vả vì chuyện của chị suốt thời gian qua."

Giờ đây Lý Ngọc Quế mới cho biết:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!