Công nhân vệ sinh trường được bao ăn ở, nhà ở tập thể của nhân viên là ký túc xá không có học sinh, mỗi phòng 6 người.
Triệu Tĩnh Chính thấy đối tượng đi vào ký túc xá thì choáng váng. Khó khăn lắm anh ta mới tìm được một manh mối hữu ích.
"Làm sao họ có thể bắt người về khi còn ở chung với người khác."
Lý Tầm nghe vậy đã có ảo giác như thời gian và không gian chồng chéo lên nhau.
Cô nhìn Triệu Tĩnh Chính, trong thời kỳ xảy ra vụ liên hoàn án cha của anh ta hoặc ở cùng vợ con hoặc ở cùng con, mà còn sống trong ký túc xá của giáo viên nữa.
Không có gì lạ khi mẹ cô nghĩ căn nhà mà họ đang thuê là hiện trường vụ án năm ấy vì nó quá phù hợp với yêu cầu.
Lý Tầm đoán được đại khái chuyện gì đang xảy ra.
Là học sinh của trường, cô thường thấy từng nhóm các cô lao công người ở tầng hai người ở tầng ba vừa dọn dẹp vừa nói chuyện oang oang.
Một người có vẻ ngoài tựa học sinh như Triệu Tĩnh Chính chạy tới hỏi một câu hỏi quái đản mà người ta nói thật mới là lạ.
"Ngày mai em sẽ điều tra thêm về tin đồn những học sinh bị hại chết, xem những học sinh đó có liên quan gì đến các cô lao công không."
Lý Tầm nói, "Anh theo dõi họ thêm hai ngày nữa xem sao."
Triệu Tĩnh Chính vốn thất vọng cùng cực nhưng nghe Lý Tầm nói vậy thì lại dấy lên hy vọng.
Tối hôm đó Lý Tầm về nhà, không mang đồ ăn cho thầy Triệu, để người này đói thêm một ngày cũng chẳng sao. Đồng thời cô không xuống tầng hầm nữa, trước khi tìm được điểm yếu của ông ta cô không muốn đi xuống để mua vui cho ông ta nữa.
(P1)
Lý Tầm ghi thù cùng cực, ngoài mặt cô khiến người ta có cảm giác dễ ở chung quá đỗi nhưng thực tế cô tuân theo quy luật bảo toàn cảm xúc bày tỏ của chính mình.
Lý Tầm hiểu rõ về quy luật bảo toàn cảm xúc bực này vì chính cô là người như vậy.
Là con người, cô không tránh khỏi việc hấp thụ những cảm xúc tiêu cực từ bên ngoài, nhưng khác với thầy Triệu, cô sẽ phát tiết những cảm xúc tiêu cực đó ngay tại nơi cô hấp thụ chúng.
Nhờ vậy cô luôn giữ thái độ hòa nhã và tột cùng với người khác, dễ chịu thân
thiện và tất nhiên người khác cũng sắn lòng kết giao với cô.
Nếu trước đây cô chỉ muốn cứu mẹ mình thì bây giờ cô có thêm một mục tiêu nữa đó là phải đánh bại tinh thần của người đàn ông này.
Theo cô, thầy Triệu là một kẻ biến thái toàn diện, không có bất kỳ điểm yếu nào. Ông ta không quan tâm đến con trai mình, thậm chí ví dù thằng con chết đi đoán chừng ông ta còn thở phào nhẹ nhõm, ngoài mặt thì khóc lóc thảm thiết đóng vai một người cha đáng thương.
Ông ta không sợ mất tự do, không sợ đói khát, không sợ bị tra tấn, ông ta quả thực không có sơ hở.
Nỗi đau của người khác mang lại cho ông ta niềm vui, vậy xử lý làm sao? Dù Lý Tầm có tài giỏi đến đâu vẫn không thể khiến gia đình các nạn nhân hết đớn đau.
Từ nhỏ Lý Tầm thông minh vô ngần nên ít khi vấp phải trắc trở, đây là lần đầu tiên cô gặp phải tổn thất khăn lớn ngần này.
Tròn một đêm cô mở mắt thao láo nhìn lên trần nhà, trong đầu hình dung trần nhà chiếu cảnh về tuổi thơ và hiện tại của người này.
Những nạn nhân, những vụ tự tử ở trường Trung học Bình Thành, từng vụ án một vụt qua trong tâm trí cô.
Thật chất các vụ án mà ông ta gây ra có hai đặc điểm chính: hoặc là đứa trẻ vô cùng ồn ào, nghe nói trong thời gian đó trẻ con không dám khóc ở nơi công cộng; hoặc là cha mẹ cực kỳ nóng tính, trông đứa trẻ thật đáng thương.
Lý Tầm suy đoán, trường hợp đầu tiên có lẽ liên quan đến đứa con trai nhạy cảm của ông ta. Ông ta giết những nạn nhân để bù đắp, bù đắp cho việc không thể giết chết đứa con gây ra tiếng ồn trong nhà.
Trường hợp thứ hai phù hợp với người cha nóng tính mà ông ta từng gặp phải thời thơ ấu, ông ta giết những đứa trẻ để xem những phụ huynh nóng tính đó hối hận và đau khổ.
(P2)
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!