Lý Hào chính là học sinh năm ấy. Cô Tôn Ngưng sẽ có phản ứng tim đập dồn và hoa mắt chóng mặt với hai chữ này trong một thời gian rất dài, bà tránh né mọi thứ liên quan đến hai chữ này.
Bây giờ lại có người hỏi bà liệu có phải chuyện này dắt dây đến thầy Triệu chăng.
Về chuyện năm đó, bà từng nghi ngờ thầy Triệu đã có động thái thúc đẩy sự việc đi xa hơn cũng như lợi dụng tuổi trẻ của bà.
Bà chưa từng chia sẻ với bất kỳ ai về suy nghĩ đen tối này.
Cô giáo Tôn Ngưng không dám trả lời tin nhắn đó, thậm chí còn không dám hỏi người ta là ai.
May mắn thay người đó không hỏi thêm gì nữa.
Bà không muốn lại vướng vào chuyện năm đó. Một khi nhắc lại đồng nghĩa với việc một lần nữa xé toạc vết thương lòng, lại một lần nữa phải chứng minh nhiều lần xem mình có thật ép học sinh mình tới chết hay không. Bà sợ hãi trước trải nghiệm đó theo bản năng, bà đã trả giá một lần, nào muốn lặp lại.
Lý Tầm không có góc nhìn thứ ba nào hay đằng sau lại có câu chuyện phức tạp bực này, cũng chẳng tỏ tường một giáo viên khi gặp phải sự kiện nghiêm trọng như vậy sẽ phải chịu đựng những tổn thương tâm lý bằng nào.
Điều này liên quan đến những tư liệu mà cô thu thập được.
Nhằm bảo vệ danh tiếng, nhà trường đã dàn xếp với gia đình học sinh, biến toàn bộ mọi chuyện từ chuyện lớn thành chuyện nhỏ chuyện nhỏ coi như không có. Thành ra trong tư liệu năm đó hoàn toàn không đề cập đến việc học sinh để lại thư tuyệt mệnh, tất nhiên cũng không có nội dung của bức thư đó.
Tư liệu mà Lý Tầm xem chỉ nói rằng áp lực học tập của cấp 3 quá lớn khiến học sinh không thể chịu nổi dẫn đến việc chọn phương thức giải quyết này cũng như phủ nhận việc có bạo lực học đường xảy ra.
(P1)
Theo logic đã phủ nhận cái gì ắt rất có thể đã từng có những tin đồn về vấn đề đó. Vì vậy Lý Tầm chỉ nghĩ tới khả năng dạo ấy người ta nghi ngờ có bạo lực học đường.
Vì không nhận được hồi đáp, Lý Tầm nghĩ rằng mình đã đoán sai. Cô đành phải suy nghĩ lại về toàn bộ sự việc.
Những ngày này trong lớp có vẻ hơi điên.
Dù rằng học sinh nội trú được nghỉ buổi chiều thứ bảy nhưng chủ nhật vẫn phải lên lớp.
Ai nấy hãy còn lo lắng cho thầy chủ nhiệm vì suy cho cùng đã qua mấy ngày rồi. Tuy nhiên nó không ảnh hưởng đến tâm trạng muốn xem phim trên lớp của họ.
Đã là học sinh cấp ba ắt sẽ thích cùng xem phim kinh dị với nhau trong lớp.
Đấy là bộ phim kinh dị mới ra mắt, còn là bộ phim kinh dị trong nước về trường học. Một nhóm học sinh trở thành nhân vật chính nhưng không ai cần nhớ tên vì rồi họ sẽ chết hết thôi.
Cốt truyện đầy kích thích nhưng phải thừa nhận nó quá hợp để xem cùng một nhóm lớn.
Trên màn hình lớn người chết nhanh kinh khủng.
Giết người như thái rau củ, các bạn học vừa sợ vừa thích thú.
Cả người bạn của Lý Tầm co ro trong ngực cô song vẫn cố nhìn.
Giết người nào dễ nhường này, chỉ có trên tivi mới thấy giết người như thái rau củ mà thôi.
Lý Tầm không có tâm trạng xem phim, cô đang suy nghĩ làm sao để giải quyết vấn đề trong hai ngày tới mới được.
Nếu không tìm thấy bất kỳ bằng chứng nào thì chỉ có ba hướng:
Hoặc mẹ cô không kiềm chế được cảm xúc đã… thái rau củ, à không, giết người.
Hoặc thầy Triệu sợ hãi, thú nhận với cô về bằng chứng rồi cô đã thả người. Hoặc bị cảnh sát tìm tới.
Thầy Triệu đang chờ đợi khả năng thứ ba còn cô cố gắng đạt được khả năng thứ hai.
Buổi chiều khi cô về nhà đã thấy thêm một "cô Trương
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!