Rất nhanh Lý Ngọc Quế đã trở về. Bà lão và cô Trương không thúc giục bà về vì suy cho cùng người đó đã bị hạ gục và nhốt lại xuống tầng hầm rồi, họ không muốn làm phiền đến công việc của Lý Ngọc Quế.
Một nhóm người bọn họ tìm thấy một sự cân bằng kỳ lạ giữa việc tìm hung thủ và cuộc sống của mình.
Lý Ngọc Quế làm xong bữa ăn mới quay về, thậm chí còn lấy được tiền công ngày hôm nay.
Không có cảnh sát nào đến.
Đương nhiên cuộc gọi của bà lão đâu gọi cho cảnh sát mà gọi cho con dâu của mình. Bà ấy là người già nhưng không phải là người lương thiện.
Sở dĩ bà ấy ở nhà chỉ vì đề phòng bất kỳ chuyện bất ngờ xảy ra bên nhà hàng xóm.
Lý Ngọc Quế vừa về đến nhà đã thấy có hai người lạ mặt ngồi trong nhà, bà lập tức nhận ra có chuyện xảy ra.
"Gã chạy ra ngoài?
"Cô Trương, tên thật là Trương Minh Thải, đứng dậy cho hay:"Không sao, mẹ tôi phát hiện sớm, tôi đã nhờ đồng nghiệp thay ca, người đó bị đánh ngã sau đó bị nhốt lại.
Mỗi tội không hiểu sao gã lại trốn thoát được, mấy chị không đóng cửa tầng hầm à?
"Chuyện dây trói bị đứt thì không phải là không thể, tuy nhiên cửa tầng hầm lại được khóa từ bên ngoài bằng chốt, hơn nữa lại không hề hỏng. Lý Ngọc Quế nhíu mày:"Khi đi tôi đã khóa cửa rồi.
"Ấy nhưng bấy giờ bà lại quan tâm đến một vấn đề khác:"Vậy gã có nhìn thấy mặt của các cô không?(P1)Thấy rồi."
"Vậy chúng ta hãy thống nhất lời khai. Hai người là hàng xóm của tôi, phát hiện có một tên trộm đột nhập vào nhà tôi nên đã đánh ngất gã vì quá sợ hãi.
"Lý Ngọc Quế bày tỏ. Trương Minh Thải không quan tâm đến điều đó, cất lời:"Cô nói chuyện này làm gì, cô nghĩ chúng tôi sẽ để cô chịu trơ mạo hiểm thật ư?
"Chả lẽ cả đời này còn có điều gì làm bà ấy sợ hãi? Trương Minh Thải tiếp tục nói:"Lần này gã trốn thoát nhưng chúng ta đã phát hiện ra là may lắm đấy. Nếu một ngày nào đó Lý Tầm phát hiện ra thì sao?Lý Ngọc Quế bày tỏ:Lý Tầm chắc chắn đã phát hiện rồi chẳng qua không nói ra thôi."
"Hầy, chuyện của chúng ta, nếu để liên lụy đến đứa trẻ thì không hay."
"Nó không tham gia vào hành động của chúng ta, tôi có cách giữ nó khỏi ảnh hưởng của chúng ta khi thời điểm đến.
"Lý Ngọc Quế đáp. Trương Minh Thải:"Trong lòng cô hiểu rõ là được.
"Hai người đang nói chuyện với nhau thì bà lão ở phía bên kia lại xem xét cánh cửa tầng hầm. Bà ấy nghiên cứu một chốc rồi nói với hai người kia:"Khi đi cô có chắc đã khóa cánh cửa này không?"
Lý Ngọc Quế đi đến: "Ngày nào cháu cũng kiểm tra." "Vậy thì cánh cửa này không thể mở từ bên trong được.
"Đây không phải loại khóa thông minh hay khóa mật mã, mà là loại khóa chốt cài đơn giản nhất, chốt từ bên ngoài. Lý Ngọc Quế một lần nữa mở cửa tầng hầm và dựng nó lên để quan sát. Hai người phụ nữ trung niên và một bà lão cùng đứng quanh cánh cửa nghiên cứu."Để tôi vào thử, hai người khóa cửa bên ngoài, để tôi xem có thể rung cửa để mở được không.
"Trương Minh Thải vừa nói vừa đi xuống. Lý Ngọc Quế đưa cho bà ấy một chiếc đèn pin:"Bên trong không có đèn, cẩn thận một chút, đừng có ngã."
Trương Minh Thải gật đầu, khi đi xuống, bà ấy chiếu đèn pin trong tay về phía một người ở bên khác. Đối phương hãy còn mê man, chưa tỉnh lại.
(P2)
Đợi tới khi bà ấy đi xuống dưới, Lý Ngọc Quế xác nhận đầu bà ấy không chạm vào cánh cửa bên trên mới đóng cửa lại.
Lý Ngọc Quế rút chốt ra, cái chốt có hình chữ nhật với độ dày nhất định.
Người kia bắt đầu rung cửa từng đợt nhưng chốt cửa không hề lay chuyển dù là một mảy.
Bà ấy lại đổi một cách rung khác song chốt cửa vẫn không nhúc nhích như cũ.
Dù rằng loại khóa cơ học này trông có vẻ thô sơ và không thông minh mỗi tội không cách gì mở được từ bên trong thật.
Ba người mất khoảng mười mấy phút thử nghiệm, cuối cùng vẫn phải từ bỏ. Lý
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!