Chương 31: (Vô Đề)

Ngoại ô thành phố A, tổ trạch nhà họ Lâm nằm trong khu biệt thự xa hoa được bảo vệ nghiêm ngặt. Muốn vào được bên trong khu này, nhất định phải đi qua con đường chính, nơi có trạm bảo vệ đứng sừng sững một bên.

"Hôm nay sao lại có nhiều xe vậy?"

"Tiệc đính hôn của đại tiểu thư nhà họ Lâm, mời không ít người đấy."

"Cả ngày xe cứ tới tấp, mông còn chưa kịp ngồi ấm đã lại có người tới nữa rồi."

"Cũng đâu phải chuyện lạ gì."

Hai bảo vệ tranh thủ lúc tạm nghỉ, ngồi đối diện nhau than phiền vài câu.

Ngày thường, nơi này có thể nói là "hoang vắng tiêu điều", dù sao vị trí địa lý cách trung tâm thành phố quá xa. Những người có tiền thường đều có nhà ở trung tâm, chỉ khi nghỉ ngơi mới về đây.

Thành ra mấy ca trực ở đây thường cũng nhẹ nhàng, thoải mái.

"Tao nghe nói đại tiểu thư nhà họ Lâm năm nay mới vừa tròn hai mươi, vậy mà đã định chuyện hôn nhân rồi sao?"

"Hình như là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau, quen nhau từ lâu rồi."

"Vậy chắc là tình cảm sâu đậm lắm ha?"

"Cũng chưa chắc. Mấy nhà giàu ấy mà, chuyện cưới xin chẳng bao giờ thuần tuý vì tình cảm. Nhà họ Lâm cơ nghiệp lớn như vậy, nghe đâu nhà trai còn là làm rể ở rể, con cái sau này sẽ mang họ Lâm luôn đấy."

"Thảo nào mà tiệc đính hôn cũng tổ chức ngay tại nhà họ Lâm…"

Vừa nói chưa được bao lâu, từ xa lại có một chiếc xe đang tiến tới.

Hai người lập tức đứng nghiêm túc, trở về tư thế trực.

Chiếc xe dừng lại vững vàng trước chốt bảo vệ, cửa sổ bên ghế lái từ từ hạ xuống, lộ ra gương mặt quen thuộc — là tài xế nhà họ Lâm. Hai bảo vệ nhận ra người quen, liền gật đầu cúi người, cho xe đi qua thẳng.

Qua cổng khu biệt thự rồi, vẫn phải chạy thêm vài phút nữa.

Kiều Lộc bị Lâm Triều Sinh đánh thức. Cậu vừa dụi mắt vừa ngồi dậy, chớp chớp mắt mấy lần, ánh nhìn trong mắt mới dần trở nên tỉnh táo.

"Đến rồi sao?"

Kiều Lộc nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy cảnh vật xa lạ bên ngoài, rồi quay sang hỏi Lâm Triều Sinh đang ngồi bên cạnh.

Lâm Triều Sinh gật đầu.

Trong lúc hai người trò chuyện, xe cũng vừa đến nơi. Tài xế đưa cả hai đến tận cửa, chờ họ xuống xe xong liền lái xe về phía gara.

Quản gia đã đứng chờ sẵn ở cửa từ sớm. Thấy Lâm Triều Sinh bước xuống xe, ông liền cung kính đi lên trước dẫn đường.

Ban đầu Kiều Lộc vẫn nghĩ nhà tổ họ Lâm chắc cũng chỉ là kiểu biệt thự nhỏ nhiều tầng như thường thấy. Nhưng đến nơi, cậu mới phát hiện mọi thứ hoàn toàn khác xa tưởng tượng.

Trước mắt là một khu nhà cổ mang phong cách đình viện xưa. Qua cổng là một khoảng sân lớn, trồng nhiều cây tùng cao vút xanh rì. Ngoài ra còn có nhiều loại cây cối và hoa cỏ mà Kiều Lộc thậm chí không gọi được tên. Phía sau là một ngọn núi giả, cùng bức bình phong rủ tua ngăn cách tiền viện với nội sảnh. Xuyên qua tấm bình phong, âm thanh trò chuyện của đám đông bắt đầu vang vọng ra.

"Thiếu gia Triều Sinh, mời mọi người vào trong."

Quản gia còn phải ra cổng đón những vị khách khác, nên sau khi dẫn họ đến nơi, liền quay người rời đi về hướng cổng chính.

Nội sảnh bên trong rất rộng lớn.

Vừa bước vào, Kiều Lộc có cảm giác như mình đang tiến vào một đại sảnh tổ chức yến tiệc hay hội họp cao cấp nào đó, hoàn toàn không giống nơi cư trú của người bình thường.

"Triều Sinh, Lộc Lộc, hai đứa tới rồi à."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!