Gần Tết Nguyên đán, Giang Đông cũng bước vào những ngày lạnh giá nhất. Ba ngày tuyết rơi liên tiếp như báo hiệu với mọi người rằng một năm vất vả đã qua, những ngày cuối năm, tâm trí mọi người không còn đặt vào công việc nữa.
So với không khí rộn ràng ngoài kia, mọi người ở số 7 đường Giang Loan đều bận túi bụi với kế hoạch của riêng mình.
Nghiêm Tuấn quyết định sẽ đưa Tiểu Kỳ về quê một chuyến. Trần Hoành cũng phải về nhà. Đoàn phim của Thường Cẩm Tinh thì vì tuyết rơi liên tục không thể quay ngoại cảnh, đành phải dời lịch sang sau Tết. Vì lý do này, gã phải ăn Tết ở đoàn phim.
Hoắc Tư Thần thì phải đi công tác ở Singapore trước Tết, hẹn với Trương Vũ Văn cùng đón năm mới.
Thế là ở số 7 đường Giang Loan, chỉ còn lại Trịnh Duy Trạch, cậu phải đón Tết một mình.
"Hay là… mình về quê ăn Tết?" Trịnh Duy Trạch nói,
"À không, chắc chắn là mình phải về quê."
Thật hả? Mọi người có hơi ngạc nhiên. Gần đây, Trương Vũ Văn để ý thấy Trịnh Duy Trạch có vẻ rủng rỉnh hơn hẳn, lại hay nhận được quà cáp. Anh nửa đùa nửa thật cho rằng Trịnh Duy Trạch đang hẹn hò, nhưng lại chưa một lần thấy người yêu đâu.
Tuy nhiên, vì tôn trọng riêng tư của cậu, chỉ cần Trịnh Duy Trạch không nói, mọi người cũng không gặng hỏi, chỉ dặn dò cậu chú ý an toàn.
Tối hôm trước khi mỗi người một ngả về quê ăn Tết, Trương Vũ Văn gọi rất nhiều đồ ăn ngoài, mọi người quây quần ăn tối, tranh thủ trò chuyện, chia sẻ những chuyện đã xảy ra trong hơn một tháng qua.
"Hay là cậu đến đoàn phim của tôi đi?"
Thường Cẩm Tinh quay sang Trịnh Duy Trạch,
"Ngoại cảnh quay ở một khu nghỉ dưỡng ven hồ, khá là thoải mái đấy."
Thường Cẩm Tinh cho rằng dẫn thêm một người cũng không có vấn đề gì, cứ nói là em họ của mình. Quay phim được hơn nửa tháng, gã cũng đã quen thân với mọi người trong đoàn, thậm chí còn coi Khổng Vũ như anh em.
Trước đó, Thường Cẩm Tinh cũng đã ngỏ lời mời Trương Vũ Văn, nhưng anh thấy không ổn lắm, dù sao cũng là dịp Tết nhất.
Thôi khỏi.
Trịnh Duy Trạch nói,
"Tôi vẫn muốn về nhà một chuyến."
Trần Hoành lên tiếng:
"Nếu cậu về sớm thì đến nhà tôi chơi cũng được, để tôi cho cậu địa chỉ."
Nghiêm Tuấn cũng góp lời:
"Hoặc là đến nhà tôi ăn Tết? Vũ Văn, cậu có đến không?"
Thực ra Nghiêm Tuấn rất muốn rủ Trương Vũ Văn đi cùng cho có bạn đồng hành. Dù sao anh cũng đưa Tiểu Kỳ về, nhỡ đâu có chuyện gì ngoài ý muốn thì sẽ rất phiền phức, có thêm bạn bè chia sẻ áp lực có lẽ sẽ tốt hơn.
Cậu nói thật đấy à?
Trương Vũ Văn hỏi lại.
Thực ra Trương Vũ Văn cũng hơi lo lắng cho chuyến đi này của Nghiêm Tuấn. Anh biết một chút về sơ cứu, trước đây thường xuyên đến phòng khám của ông ngoại phụ giúp, coi như là một trợ lý bán chuyên, còn một trợ lý bán chuyên khác chính là quản gia Lưu Tĩnh Phương.
Chỉ cần Trương Vũ Văn do dự một chút thôi là Nghiêm Tuấn đã cảm thấy rất vui rồi, anh cười xòa nói:
"Nói đùa thôi, cậu đi với Hoắc Tư Thần đi."
Trương Vũ Văn vẫn lo lắng hỏi lại:
"Cậu tự lo liệu được chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!