Chương 45: (Vô Đề)

Lúc gần tối, một đám người vây thành một vòng ngồi trên thảm lông cừu trước cửa sổ sát đất cùng ăn lẩu uống bia.

Thảm trắng tinh, nhỡ ra một giọt nhỏ dầu nhỏ lên...

Túc Kỳ nghĩ liền đau lòng, mà hình như Giang Thánh Trác không thèm để ý chút nào, thét lên ăn uống là phải sôi nổi náo nhiệt.

Túc Kỳ ngồi đối diện Diệp Tử Nam, cách mấy người.

"Ôi, người đẹp Đường, tới đây, ngồi đây này. Tôi đặc biệt giữ lại vị trí tốt này cho em đấy."

Dường như Đường Nhiễm Băng không quá tình nguyện.

Giang Thánh Trác liếc Thi Thần một cái, Thi Thần lập tức làm anh nghẹn, "Cậunghĩ cậu là ai hả, dienn ~ dan~ l3 ~ quyy ~ d0n bây giờ người ta đã lànhân vật lớn, vậy sao còn để ý đến cậu chứ, cậu tưởng còn lúc đi họcchắc!"

Giang Thánh Trác gãi gãi đầu, vẻ mặt áy náy, "Đúng đúngđúng, thật xin lỗi, là trí nhớ của tôi không tốt, tôi nào có mặt mũi lớn như vậy chứ?"

Kiểu kẻ xướng người họa, diễn trò giả heo xơi táicọp già này, Túc Kỳ cũng nhìn ra được, cô không tin Đường Nhiễm Băng sẽkhông hiểu.

Nhưng mà không có cách nào để từ chối.

ĐườngNhiễm Băng do dự một chút, vẫn là qua ngồi, rồi nói một câu làm nhạcđệm, "Làm sao có thể chứ, chúng ta đều là bạn bè nhiều năm như vậy, nóinhững thứ này làm gì!"

Túc Kỳ vẫn biết chân tướng, mặc dù xem như tất cả bọn họ đều là người có tác phong nhanh nhẹn dịu dàng có trìnhđộ, nhưng cũng không phải là người lương thiện gì.

Cho dù là chỉnh người ta, cũng cần phải thoải mái nói rõ ràng với người ta, tôi chính là muốn chỉnh cô (anh, chị, ông...).

Một đám người chỉ lo nói chuyện phiếm, đồ trong nồi nấu đã sớm chín rồi, Túc Kỳ cầm muôi vớt chia lần lượt, ai ngờ cô vừa muốn vớt rau dưa thảvào trong bát trước mặt Diệp Tử Nam, chợt nghe đến giọng nói của phụ nữ.

"Anh ấy không ăn cà rốt," giọng nói Đường Nhiễm Băng không lớn không nhỏ, "Anh ấy không chịu nổi mùi đó, cho tôi đi."

Một câu, khiến cho toàn bộ người trong bàn chú ý, một đám người trước đó đang nói chuyện phiếm nháy mắt yên lặng lại.

"Có lẽ cô không rõ lắm, từ trước đến nay anh ấy đều không ăn, lúc đếntrường chỉ cần trong đồ ăn có cà rốt, anh ấy sẽ không chạm vào chútnào." Đường Nhiễm Băng vừa nhớ lại vừa nói.

Vốn giọng nói dễ nghe, nghe vào tai Túc Kỳ đặc biệt chói tai, tay cầm muôi nắm chặt lại.

Kết hôn làm vợ vài năm mà không rõ ràng lắm? Thật sự rất nực cười!

Diệp Tử Nam cúi đầu ăn đồ ăn trong chén, giống như không cảm giác được bầukhông khí quỷ dị, hoàn toàn không bị quấy rầy, hoặc có thể là anh khôngmuốn tham dự không muốn để ý tới.

Giang Thánh Trác vốn định giúpTúc Kỳ giải vây, nhưng vừa thấy Diệp Tử Nam rũ mắt hình dạng giống thầnkhí các cụ già, lời đã nghĩ ra để nói lại nuốt trở vào.

Tình địch khiêu khích, chồng người ta cũng chưa ý kiến, anh đi theo xem náo nhiệt làm gì.

Túc Kỳ đã đưa muôi ra cứng ngắc chuyển đổi hướng, vươn tới bên Đường Nhiễm Băng, "Được."

Sau đó ngồi xuống, cúi đầu ăn hai miếng, buồn bực nói, "Các người ăn trước đi, tôi đi lấy chút đồ uống."

Giang Thánh Trác nhướng mày liếc nhìn Diệp Tử Nam một cái, dường như Diệp TửNam không nghe thấy, đôi đũa chưa từng ngừng, chậm rãi khều xương cá.

Thi Thần và Giang Thánh Trác liếc nhau, Giang Thánh Trác đứng dậy, đi rangoài, tiện thể cầm lấy áo khoác cách đó không xa, vừa đi vừa lẩm bẩm,"Ôi, bên ngoài thật lạnh quá!"

Thi Thần nhìn Diệp Tử Nam, giọngđiệu làm như không liên quan, "Có một số việc, cũng giống như nhặt xương cá, nhiều xương đâm như vậy sao có thể mỗi một lần đều nhổ hết sạchđược? Nếu sợ bị mắc xương cá, thì dứt khoát không ăn cá, nếu muốn ăn cá, sẽ không có thể bị mắc một lần rồi lại không ăn nữa, đúng không, TửNam?"

Đường Nhiễm Băng thừa trí thông minh, lập tức liền hiểu rõ ý tứ, thản nhiên nhìn Thi Thần nói, Di3n d4n l3 quy don "Một người tìmkhông hết được, có thể tìm người giúp đỡ, hai người cùng nhặt, cuối cùng sẽ nhặt hết."

Sau khi nói xong cũng nhìn Diệp Tử Nam.

Thi Thần cười, "Vậy cũng phải xem người đó nhặt xương cá là vì ai đã? Nóikhông chừng, là muốn nhặt hết để cho người khác ăn, vậy người kia giúpđỡ không phải là coi như mất công toi một hồi cho người khác hưởng sao? Dù sao thì có thể gặp được một người nguyện ý nhặt xương cá giúp cô ấycũng không phải dễ dàng gì? Ai giúp ai nhặt không phải cũng giống nhausao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!