Chương 2: (Vô Đề)

4

Tôi và Mạnh Hân quen nhau đã mười năm.

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟

Năm hai đại học, chúng tôi chính thức xác định mối quan hệ.

Cô ấy là nữ thần trong lòng tôi, là người tôi theo đuổi suốt một thời gian dài mới có được.

Vậy nên tôi đối xử với cô ấy vô cùng tốt, vô cùng trân trọng cô ấy.

Túi xách, mỹ phẩm cô ấy muốn mua, quán ăn nổi tiếng cô ấy muốn thử, tôi chưa từng nói "không" một lần nào.

Giữa chúng tôi có quá nhiều kỷ niệm đẹp.

Niềm vui, ngọt ngào, đau khổ, bất lực.

Chia tay, tái hợp, lại chia tay, rồi lại quay về với nhau, cứ thế giằng co không dứt.

Cô ấy từ một cô gái nhỏ hoạt bát đáng yêu, dần trở thành một người phụ nữ thực dụng và nhạy cảm.

Trong khoảng thời gian đó, tôi cũng từng d.a. o động, từng bị những bông hoa lạ bên ngoài làm mờ mắt.

Nhưng tôi thực sự không muốn dành quá nhiều thời gian, tiền bạc hay tâm tư vào bất kỳ người nào khác.

Hai năm trước, tôi cầu hôn cô ấy, chúng tôi xây dựng một gia đình.

Không có lý do gì to tát cả, thời gian đủ dài, tôi cần có trách nhiệm với cô ấy.

Bất kỳ ai bước vào hôn nhân, ban đầu đều mong sẽ đi cùng nhau đến hết quãng đời còn lại.

Tôi cũng không phải ngoại lệ.

Sau khi kết hôn, tôi không chút do dự cắt đứt liên lạc với những cô gái từng qua lại trước đây, một lòng một dạ hướng tới cuộc sống hôn nhân tốt đẹp.

Nhưng cuộc sống lâu dài lại trở nên nhàm chán và tẻ nhạt.

Mạnh Hân dần dần từ bỏ việc quản lý bản thân, không ngừng đòi hỏi tài lực và cật lực một cách vô độ.

Tôi ngày càng mất đi kiên nhẫn và ham muốn.

Trong một bữa tiệc tụ tập với nhóm anh em, tôi gặp được Khương Khả.

Cô ta là bạn cùng lớp của vợ bé một người anh em tốt trong nhóm.

Một nghiên cứu sinh xinh đẹp, quyến rũ, không làm bộ làm tịch, tính cách cởi mở thẳng thắn.

Từ lúc tôi xuất hiện, cô ta đã nhìn tôi chằm chằm không rời mắt.

Cô ta bày tỏ cảm tình dành cho tôi hết sức rõ ràng.

Các anh em trong nhóm đều là những kẻ chơi bời, thấy vậy lập tức kích động tôi xử lý ngay trong tối nay.

Tôi không vội, chỉ chậm rãi châm một điếu thuốc, qua làn khói lờ mờ nhìn về phía Khương Khả.

Tuổi trẻ thật tuyệt.

Đôi cánh tay thon thả ấy, đôi bờ vai mảnh mai ấy, khiến người ta không thể kiềm chế được ham muốn trong lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!