Chương 10: (Vô Đề)

Nhưng bằng chứng rành rành ngay trước mắt.

Anh ta tức giận, lấy điện thoại di động ra định gọi cho Khương Khả.

Tôi dùng lý lẽ để giải thích, dùng tình cảm để thuyết phục, khuyên nhủ anh ta sáng sớm ngày mai đi bắt quả tang tận giường, hiệu quả sẽ tốt hơn.

Anh ta thật sự rất đau khổ.

Năm giờ sáng, chúng tôi cùng nhau đến khách sạn, muốn trực tiếp hỏi số phòng của Cố Minh. Nhưng nhân viên phục vụ sống c.h.ế. t không chịu nói.

Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể báo cảnh sát, tố cáo Cố Minh có hành vi mua dâm.

Khi rời khỏi khách sạn, tôi lại đưa một liều thuốc mạnh cho chồng chưa cưới của Giang Khả.

"Anh có thể lấy điện thoại của Khương Khả mở ra xem thử, vợ chưa cưới của anh chơi bời rất thoải mái, không chỉ có hai người đàn ông các anh đâu."

Sĩ diện của đàn ông không thể bị thách thức, một khi đụng đến danh dự, đạo đức và lòng tự trọng, bị cắm sừng rồi thì đúng là có thể sinh lòng muốn g.i.ế. c người.

Nhưng sau khi tôi tố cáo lối sống hỗn loạn và tác phong cá nhân có vấn đề của Cố Minh, lại nhìn thấy tin tức hot nhất trên mạng, nghiên cứu sinh ngoại tình, PPT dài 58 trang, tôi thực sự kinh ngạc.

Thực sự sốc.

Hơn nữa chuyện này thậm chí còn bị báo cáo lên trường học, thông báo cho bố mẹ cô ta, khiến Khương Khả chỉ trong vòng một đêm đã mất hết danh dự, hoàn toàn bị xã hội hủy diệt.

Cơn giận của một người đàn ông bị cắm sừng thực sự quá đáng sợ.

Tôi đột nhiên nhớ tới một câu nói.

"Đối phương yêu bạn bao nhiêu thì sẽ tự giác bấy nhiêu."

Qua đó có thể thấy, hai con người này chẳng yêu ai cả, ngoài chính bản thân mình.

Còn Cố Minh vì đạt được mục đích của mình mà không từ thủ đoạn, anh ta biết rõ tôi đau nhất ở đâu, cứ dùng d.a. o đ.â. m vào đúng chỗ đó.

Thật sự là quá đáng ghét.

Cả đời này, tôi và gia đình ruột thịt của mình không bao giờ có thể hòa giải được nữa.

4

Vào ngày Cố Minh nghỉ việc, anh ta đã liên lạc với tôi. Anh ta biết rằng khi tôi đã làm đến mức này, giữa chúng tôi không còn cơ hội nào nữa.

Vì vậy, anh ta chỉ nói với tôi về chuyện ly hôn.

Anh ta nói mình sẽ ra đi tay trắng, ngày mai sẽ đi làm thủ tục ly hôn.

Tất cả những điều này đều nằm trong dự đoán của tôi.

Bố mẹ Cố Minh luôn coi thường người khác, tự cho mình là cao quý.

Bọn họ sợ nhất là bát cơm bị đập vỡ trước khi nghỉ hưu.

Tiền bạc đối với họ không quan trọng, điều họ quan tâm chính là mặt mũi, danh dự.

Tôi không thúc giục anh ta, vì tôi biết có bố mẹ anh ta lo lắng sốt ruột thay tôi.

Tôi cười lạnh một tiếng, không nói gì.

Bởi vì thứ tôi muốn không chỉ có thế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!