Trong bụng Lương Trác ủ đầy âm mưu, chuyện này tôi rất rõ vì dù sao tôi cũng mới được trải nghiệm cách đây không lâu.
Tuy nhiên, tôi rất chi là ngây thơ, sau khi nghe thấy anh ấy bảo huấn luyện viên thể hình tên Châu Khải kia đã nhung nhớ Dư Hoan từ lâu, vẫn thốt ra một câu hỏi còn ngây thơ hơn nữa:
"Như vậy là đôi bên cùng có tình cảm rồi! Sao anh không nói sớm với Dư Hoan?"
Lúc này, Lương Trác hệt như Nguyệt Lão cầm trong tay sợi chỉ đỏ, biết rõ hai đầu sợi dây là hai người đó nhưng lại muốn ở giữa gây rối, cố tình thắt vài nút, làm chút chuyện này kia.
Lương Trác cười:
"Bên nhau dễ dàng quá thì câu chuyện sẽ không còn gì thú vị nữa."
Đầu tôi nhảy số:
"Giáo viên Toán bọn anh có phải đều thích biến đơn giản thành phức tạp không?"
Tiếng cười của Lương Trác vì câu hỏi này của tôi mà trở nên vang hơn.
Không thể không nói, cho dù bây giờ anh ấy là bạn trai tôi nhưng tôi vẫn phải thừa nhận rằng giáo viên toán là những người khó đối phó nhất trên đời!
Tối đó tôi ngủ rất ngon giấc, vì Lương Trác ở lại nhà tôi.
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi dẫn đàn ông về nhà, có chút phấn khích, cũng có chút ngượng ngùng. Có lẽ vì quá phấn khích, cả tối đầu óc luôn trong trạng thái hưng phấn, tiêu hao hết sức lực, vậy nên tôi ngủ quay như heo.
Sáng hôm sau Lương Trác rời giường lúc nào, đi mua đồ ăn sáng lúc nào, tôi đều không biết.
Chờ tới khi tôi thức giấc, người ta đã chờ tôi tới nỗi bụng sôi sùng sục.
Gỉ mắt còn chưa lau, tôi đã bắt đầu suy nghĩ: Anh này sao sáng ra cũng đẹp trai như vậy chứ?
Sáng sớm, Lương Trác toát ra nét quyến rũ, Dư Hoan thì vẫn phát điên như cũ.
8h20
", bạn thân của tôi – Dư Hoan – đã bấm chuông cửa nhà tôi. Lúc đó tôi đang tắm rửa, Lương Trác mở cửa cho cậu ta. Dư Hoan chẳng chút khách sáo, vừa tới là lao vút tới kéo mở cửa phòng tắm nhà tôi, gào lên với người còn đang tắm rửa là tôi:"Tống Huyền mày nhanh lên!
Tao phải tới phòng gym!
"Tôi bị cậu ta gào tới nỗi nước chui vào lỗ tai, lúc gào đáp lại thì nước tắm cũng lọt vào miệng."Có phòng gym nhà ai mở cửa lúc tám giờ sáng chứ?
"Thế nhưng Dư Hoan chẳng quan tâm được nhiều như vậy. Cậu ta khẳng định đã mở cửa rồi, người bạn trai đúng chuẩn tủ lạnh hai cánh của cậu ta đang đợi cậu ta ở đó. Nói xong, cậu ta còn nhờ Lương Trác xác nhận:"Anh họ, anh nói có đúng không?"
Tôi không nghe rõ Lương Trác nói gì nhưng đoán chừng cũng không phải lời gì bình thường. Anh ấy cũng rất đam mê trêu chọc Dư Hoan.
Tôi vội tắm cho xong để ra xem cái tên Dư Hoan trạng thái tinh thần không ổn định này. Tôi sợ cậu ta thật sự sẽ vì chuyện yêu đương trở nên chập cheng, từ đấy không còn đường lui.
Song, có lẽ tôi đã nghĩ quá nhiều.
Lúc tôi bước ra khỏi phòng tắm, Dư Hoan đang ăn bánh bao Lương Trác mua cho tôi.
Được rồi, tính tới thời điểm này thì cậu ta là người duy nhất còn độc thân trong căn phòng này, bọn tôi nên chăm sóc cậu ta.
Dư Hoan nói:
"Tao không chợp mắt cả đêm."
Tôi mặt dày mày dạn trả lời: Tao ngủ rất ngon.
Bạn thân của tôi trợn mắt với tôi, sau đó nói tiếp:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!