Hoá ra đây mới là thời khắc đen tối nhất cuộc đời tôi.
Trước đây tôi luôn cho rằng mình là người tích cực, lạc quan, trừ những lúc vô cùng muốn chết thì không hề muốn chết.
Thế nhưng bây giờ, tôi thật sự rất muốn chết.
Muốn chết trên mọi mặt nghĩa.
Tôi xuất tinh sớm.
Chuyện này xứng đáng để tôi đi chết, vì lúc này đây, tôn nghiêm đàn ông của tôi đã tan thành mây khói, chỉ còn lại lớp xác ngoài đẹp trai cũng có ý nghĩa gì chứ.
Tôi xuất tinh sớm trước mặt Lương Trác.
Việc này còn xứng đáng để tôi đi chết hơn nữa, vì trước mặt anh ta, không chỉ tôn nghiêm đàn ông của tôi tan thành mây khói, tất cả mọi thứ của tôi đều tan thành mây khói.
Nghĩ thử mà xem, sau này khi tôi và Lương Trác ở bên nhau –
Tôi nói: Em muốn ăn sầu riêng. Anh ta đáp: Em xuất tinh sớm.
Tôi nói: Em muốn ăn đậu phụ thối. Anh ta đáp: Em xuất tinh sớm.
Tôi nói: Em vui lắm. Anh ta đáp: Em xuất tinh sớm.
Tôi nói: Em muốn chết quá. Anh ta đáp: Em xuất tinh sớm.
Vậy sống sao nổi?
Trong lúc đầu óc tôi đang loạn cào cào với những suy nghĩ ấy, Lương Trác đã chạy vào nhà vệ sinh, nhổ hết thứ trong miệng ra rồi súc miệng, rửa mặt.
Tôi nhìn về phía anh ta, chợt cảm thấy anh ta thật đáng thương. Đây có lẽ là lần đầu tiên trong đời anh ta bị người khác bắn t1nh lên khắp mặt, khắp miệng.
Tôi thu lại ánh nhìn, đờ đẫn nhìn xuống nửa th@n dưới thảm hại của mình. Tôi chợt nhớ lại cảnh tượng vừa nãy, niềm an ủi duy nhất là Lương Trác lúc nãy vô cùng gợi cảm.
Anh ta vô cùng gợi cảm, tôi vô cùng cảm tính.
Vì theo cảm tính, tôi muốn chết.
Chờ tới khi Lương Trác đi ra, anh ta đã trở lại làm một anh chàng đẹp trai sạch sẽ, khoan khoái. Chỉ có tôi, vẫn ngồi đó, bẩn thỉu và ướt nhoẹt, với nét đẹp trai u sầu.
Tôi cô đơn quá.
Vì sao anh ta không ở bên tôi thêm chút nữa?
Lương Trác đứng trước cửa nhà vệ sinh nhìn tôi, ban đầu có vẻ muốn nhịn cười nhưng về sau nhịn không nổi.
Anh ta mang theo nét cười lộ rõ, nói: Em vẫn ổn chứ?
Tôi ngước lên hỏi anh ta: Anh chỉ cái gì?
Anh ta ngập ngừng một lúc, có lẽ đang nghiêm túc suy nghĩ câu hỏi của tôi.
Sau đó, anh ta ngồi xuống bên cạnh, như làm ảo thuật mà lấy ra một chiếc khăn ướt rồi lau giúp tôi.
Anh ta hỏi tôi: Em muốn tắm không?
Tôi đáp:
"Tôi về phòng mình tắm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!