Chương 31: Bọ Cạp và Bạch Dương là tuyệt phối ở khía cạnh đó

Không biết mọi người đã từng xem đoạn clip được chia sẻ khắp mạng Internet, chính là trích đoạn trong bộ phim điện ảnh

"Chuyện cũ ở Thành Nam", một cô bé rất đáng yêu nghiêng đầu hỏi một câu đầy sự vô tri:

"Anh tới nhặt phân à?"

Lúc này đây, cái cậu thanh niên đẹp trai tóc dài gọi Lương Trác anh à kia cũng đang nhìn tôi và kêu tôi là chị dâu trong bộ dạng y hệt như thế.

Cậu ta là kiểu người chẳng ngại người lạ, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Lương Trác rồi nhìn về phía tôi với ánh mắt long lanh.

Lương Trác:

"Đừng gọi linh tinh, đây là bạn anh."

Bạn trai? Cậu chàng đẹp trai hào hứng đến mức khiến tôi nghi ngờ đầu óc cậu ta không ổn lắm.

Lương Trác cười nhìn tôi rồi đáp: Chỉ là bạn thôi.

"Cũng không hẳn là bạn." Tôi giải thích:

"Bèo nước gặp nhau, ăn chung bữa cơm."

Bèo nước gặp nhau? Cậu ta chống cằm nhìn tôi, hình như đang suy ngẫm điều gì đó, sau đó thốt ra một câu: Tình một đêm sao?

Lương Trác đang ăn cũng suýt phun hết cả ra.

Đừng nói linh tinh. Vành tai Lương Trác ửng đỏ:

"Em đi làm việc của em đi, tối anh sẽ gọi cho em."

"Đừng mà, em nhớ anh muốn chết, không chờ được tới tối đâu." Cậu chàng đẹp trai kia rất không bình thường. Cậu ta vừa nói vừa bám lấy cánh tay Lương Trác, dựa vào người anh ta như thể không có xương:

"Hôm nay anh có kế hoạch gì chưa? Đi cùng em tới phòng vẽ đi."

"Anh ta hôm nay đi lễ Phật cùng tôi." Tôi cũng không rõ bản thân có bị chập dây thần kinh nào không mà lại cướp lời Lương Trác, lên tiếng trước.

Vừa dứt lời tôi đã lập tức hối hận.

Chuyện của hai người bọn họ thì có liên quan gì tới tôi chứ.

Tôi vội bảo:

"À, không sao. Lương Trác, nếu anh có hẹn thì tôi tự đi cũng được."

Đúng là có hẹn. Lương Trác nhìn tôi:

"Không phải tôi có hẹn với cậu sao?"

Nói như nào nhỉ, trong khoảnh khắc đó, không hiểu sao tôi lại thấy sướng thầm.

Cậu chàng đẹp trai kia tựa vào người Lương Trác, mỉm cười nhìn tôi:

"Anh dâu, anh là người nơi nào thế? Sao hai người quen biết? Đã bên nhau bao lâu rồi? Là anh theo đuổi anh ấy hay anh ấy theo đuổi anh?"

Tôi đưa tay lên bóp trán, nghe thấy Lương Trác nói:

"Trước tiên em đừng có gọi lung tung. Người ta không cho anh theo đuổi đâu."

Tại sao càng nói càng kỳ lạ vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!