Chương 25: Ai ai cũng bảo Giang Nam tốt

Tôi tự nhủ với bản thân: Nếu có một người đàn ông mà tất cả mọi thứ của anh ta đều vừa khớp với gu sở thích của tôi, thì nguy rồi, anh ta có khi đang dùng mỹ nam kế để giăng bẫy lừa đảo đấy.

Có điều, lý thuyết là vậy, nhưng con người ta sống làm sao có khả năng lúc nào cũng giữ được tỉnh táo.

Tôi nhìn Lương Trác sát trùng cho tôi, phát hiện mũi anh ta rất cao, lông mi rất dài. Mà tôi thì thích kiểu đàn ông có sống mũi cao, thích kiểu đàn ông có lông mi dài.

Chậc, đẹp trai thích thật, tôi rất hâm mộ.

Đột nhiên, Lương Trác ngẩng lên nhìn tôi, miệng cười tươi rói, hỏi: Sao thế?

Sao ư? Anh ta còn không biết tôi làm sao ư? Anh ta làm như này không phải đang quyến rũ tôi sao?

Tôi nói:

"Tôi sắp có phản xạ đầu gối đó. Anh cẩn thận, đừng để bị đá vào mặt."

Lương Trác cười:

"Lần đầu thấy phản xạ đầu gối còn được báo trước."

"Vì tôi là người cực kỳ lịch sự."

Vậy sao?

Dứt lời, anh ta bỗng vươn tay cầm lấy chiếc thìa trên bàn rồi gõ cán thìa lên đầu gối tôi. Tôi không chú ý, đã xuất hiện phản xạ đầu gối.

Lương Trác chơi xấu thành công, ngồi ở đó cười lớn không chút xấu hổ, hơn nữa còn nói tôi:

"Cũng không lịch sự lắm!"

Tôi lười quan tâm tới anh ta, quay đầu nhìn ra ngoài, chờ mì của bọn tôi được mang lên.

Vốn tưởng anh ta sát trùng đầu gối tôi là xong, không còn gì khác nữa, nhưng nào ngờ, anh ta lại cầm chiếc tăm bông tẩm thuốc đỏ vẽ một chiếc mặt cười bên cạnh vết thương của tôi.

"Sao anh trẻ con thế."

Tôi nói.

Tôi không trẻ con. Anh ta đáp:

"Tôi mê tín. Cậu từng nghe người ta nói bao giờ chưa? Nếu vẽ mặt cười bên cạnh miệng vết thương thì vết thương sẽ chóng bình phục."

Tôi dở khóc dở cười:

"Thầy giáo Toán như anh cũng tin mấy cái này?"

Anh ta ngồi ở đó, ngước lên nhìn tôi rồi gật đầu cực kỳ nghiêm túc, bộ dạng ngờ nghệch này cũng thật đáng yêu.

Lương Trác ngồi về chỗ.

Tôi hỏi:

"Sao tôi chưa từng thấy ai nhắc tới thuyết vô căn cứ đó? Anh nghe được từ đâu vậy?"

"Nghe thấy lúc bây giờ thì phải?" Lương Trác nở nụ cười xảo trá: Là tự tôi nói.

"… Lúc nãy không phải là lần đầu nói đấy chứ?"

"Chuẩn rồi. Cậu cũng thông minh lắm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!