Chương 16: Ánh trăng năm ấy Adam và Eve trông thấy chắc cũng như này nhỉ?

Tôi hỏi Lương Trác:

"Giờ hối hận còn kịp không?"

Anh ta tóm lấy tay tôi, không cho tôi rời đi, nói:

"Tôi thuê từ chỗ bà chủ quán trà, một trăm tệ hai tiếng. Cậu phải chia sẻ chi phí với tôi."

Tôi sửng sốt:

"Anh bị lừa rồi! Cái thuyền nát này mà trăm tệ?"

Nói xong, tôi lại nhận ra vẫn có chỗ sai sai:

"Anh như này là ép mua ép bán! Tôi bảo muốn chia sẻ chi phí cùng anh lúc nào chứ?"

Lương Trác mỉm cười với tôi, trông thì ngây thơ vô tội nhưng thực chất lại là tên quỷ thiếu đạo đức.

Anh ta nói:

"Tới cũng tới rồi. Tôi chèo thuyền, cậu chỉ việc tận hưởng thôi."

Còn phải tự mình chèo thuyền, tôi thật sự sợ anh ta sẽ lật úp thuyền quá.

Mồm nói không chịu nhưng rồi tôi vẫn mặc áo phao cứu hộ, leo lên thuyền. Dù sao mấy bài cẩm nang du lịch tôi từng đọc đều bảo nhất định phải ngồi thuyền du hồ, đặc biệt là vào đêm, sẽ rất mãn nguyện. Thế nhưng, vấn đề là, tôi xếp hàng không nổi với mấy cái thuyền ô bồng chở khách kia.

Bây giờ đi xếp hàng thì đoán chừng phải ba ngày nữa mới tới lượt tôi mất.

Lương Trác nói:

"Tôi biết một tuyến đường cảnh sắc khá đẹp mà không mấy người."

Anh ta lại biết.

Cứ vậy, tôi leo lên thuyền giặc của Lương Trác.

Một con thuyền gỗ rất nhỏ, rất nát. Tôi bên đầu này, Lương Trác đầu kia.

Tôi lo lắng hỏi anh ta:

"Sẽ không có chuyện chúng ta vừa tới giữa hồ thì thuyền nứt đâu nhỉ?"

Lương Trác nói với tôi chắc như đinh đóng cột:

"Yên tâm đi, sẽ không đâu."

Tôi chẳng có mấy niềm tin vào anh ta, nhưng đã lên thuyền rồi, cũng chỉ đành vừa nghi ngờ vừa cầu nguyện.

Điều khiến tôi bất ngờ là kỹ năng chèo thuyền của Lương Trác cũng khá ổn. Chúng tôi vững vàng rời xa bờ, chầm chậm đi về hướng ngược lại với đám đông ồn ã.

Rời xa những ồn ào náo nhiệt, tôi cuối cùng cũng được cảm nhận cảm giác nhàn nhã

"cầu nhỏ, nước chảy, bên bờ nhà ai".

(Đây là một câu thơ trong bài

"Thiên tịnh sa – Thu tứ" của Mã Trí Viễn)

Đi về hướng ngược lại với đám đông, tiếng người ầm ĩ dần xa, tôi bắt đầu có thể nghe được tiếng gió, nghe được tiếng nước cũng những tiếng cảm thán của mình trước cảnh đêm tuyệt diệu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!