Chương 12: Có qua có lại, tôi cũng nên cho cậu biết tên mình

Xưa nay tôi vẫn luôn kiên định với chủ nghĩa khoa học, không bao giờ tin vào mấy chuyện sao Thủy nghịch hành hay là số mệnh, thế nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Đừng giẫm giày tôi, thế giới của tôi đã bắt đầu sụp đổ.

Là thứ nghiệt duyên nào khiến hai người bọn tôi gặp nhau hết lần này tới lần khác vậy?

Hay là, anh ta bám theo tôi?

Tôi cảnh giác hỏi:

"Sao anh cũng tới đây?"

Anh ta bình thản trả lời:

"Tôi không thể tới sao?"

Cũng đúng, chỗ này đâu phải do tôi mở, anh ta muốn tới thì tới thôi.

Có người ở phía sau thúc giục:

"Xong chưa vậy? Bao nhiêu người xếp hàng như này, cậu mau mau lên được không?"

Tôi khóc không ra nước mắt, xác nhận lại một lần nữa với lễ tân:

"Thật sự không còn phòng sao? Để tôi phòng ở góc, nửa đêm có ma quỷ quấy phá cũng được."

Dù sao thì tôi cũng chẳng tin có ma quỷ nên không sợ.

Kết quả, nữ lễ tân nở nụ cười gượng gạo và bảo:

"Thưa anh, thật ngại quá, chỗ chúng tôi không có ma quỷ quấy phá."

Thật đáng tiếc.

Chẳng còn cách nào khác, tôi chỉ đành kéo vali tránh sang một bên.

Trai đẹp lại hỏi tôi:

"Cậu thật sự không cân nhắc chuyện ở chung phòng với tôi à? Tôi đặt phòng giường cỡ lớn, đủ chỗ ngủ."

Tôi nhìn anh ta có chút khó tin, thật sự muốn hỏi anh ta: Nhẽ nào anh không biết ngủ chung giường với gay có ý nghĩa là gì sao?

Sau rồi tôi lại nghĩ, người ta cũng đâu biết tôi là gay. Nhưng dù là vậy thì anh ta cũng rất kỳ lạ. Làm gì có ai lại tùy tiện mời một người xa lạ tới ngủ chung giường chứ? Nói anh ta không nhớ mong quả thận của tôi, tôi không tin đâu.

Tôi nói:

"Cảm ơn ý tốt của anh nhưng không cần đâu."

Anh ta nhất định cho rằng khuôn mặt đẹp trai của mình có thể khiến người khác buông lỏng cảnh giác, nhưng tôi thì quá rõ chuyện này rồi. Không thể trông mặt mà bắt hình dong được, ngoại hình có như nào thì cũng đều có khả năng là kẻ ác lòng dạ đáng ghét.

Lấy ví dụ như sếp tôi này, một người đàn ông trung niên trông thì ngây thơ mà lại luôn tìm cách để chèn ép bọn tôi.

Tôi kéo vali chạy đi như chạy trối chết, chỉ để lại cho trai đẹp một bóng lưng hoảng hốt nhưng đẹp trai.

Vì sai lầm của bản thân, chỗ ở đêm nay chưa có manh mối.

Kế hoạch ban đầu vốn là cất hành lý xong sẽ đi ăn uống chút gì đó trước tiên, kết quả bây giờ tôi chỉ có thể kéo vali đi tìm chỗ ăn, sau đó xem thử xem còn chỗ nào có thể cho tôi tá túc một đêm không.

Xung quanh đâu đâu cũng là người.

Lúc lên kế hoạch, tôi thấy mọi người đều gợi ý nên ở khu vực gần con phố này vì ăn uống, đi lại đều rất thuận tiện, hơn nữa ra ngoài đi một đoạn ngắn là đến phố du lịch nổi tiếng. Thấy bảo ban ngày đông đúc, buổi tối nhàn nhã tới đây đi dạo cũng là một lựa chọn không tồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!