Chương 39: Người trong mộng xuân khuê 4

A Dịch Cát gỡ thẻ bài nô lệ đeo trên cổ Tần Quyên nhiều năm nay xuống, đeo cho một sợi vòng cổ mới, trên thẻ bài chỉ khắc một chữ duy nhất bằng văn tự Mông Cổ : Tần.

Đó là chuỗi vòng được xuyên từ những hạt ngọc lam, mã não lẫn lộn, còn thẻ bài chẳng biết làm từ chất liệu gì, chỉ biết là rất nặng.

Căn phòng yên tĩnh, yên tĩnh đến độ chỉ còn nghe tiếng lửa nổ lách tách trong lò.

Viết Viết và A Dịch Cát đều chung một vẻ mặt, căng thẳng lo lắng.

Viết Viết nói không sai, chẳng bao lâu đã có người tới tìm họ. Viết Viết chỉ dẫn Tần Quyên theo, bảo A Dịch Cát ở lại chăm sóc những người khác.

Tần Quyên đi theo sau Viết Viết, không biết những người này tới để đưa họ đi đâu.

Viết Viết không nói gì, nhưng Tần Quyên cũng nhận thấy hôm nay hắn ăn bận lộng lẫy một cách không thoải mái, đeo trang sức rườm rà, áo quần như trói buộc.

Tần Quyên thở dài, so với phục trang, nó cảm thấy mối quan hệ hỗn loạn giữa các thế lực Mông Cổ còn phức tạp hơn. Ai ai cũng muốn quật ngã đối phương, nhưng trong đó cũng có vài vị vương gia hiểu lý lẽ, hành xử khiêm tốn, biết tiến biết lùi.

Hãn Oa Khoát Đài đã băng hà nhiều ngày rồi. Khi tang lễ diễn ra, Y Văn vương thế tử thậm chí còn chẳng được mời trình diện, mà nay bất ngờ được triệu kiến. Vương thế tử Viết Viết vô cùng căng thẳng, đến Tần Quyên đi cạnh hắn cũng bị ảnh hưởng theo.

Nơi họ được triệu kiến là một tòa cung điện, nhưng Tần Quyên không đọc được văn tự Mông Cổ viết trên đó..... Thật sự hổ thẹn.

Tới lúc bị ép quỳ gối trong điện, Tần Quyên mới biết người triệu họ tới là Mã Nãi Trân.

Vì sao hoàng phi Mã Nãi Trân lại yêu cầu gặp họ? Vì sao không phải hoàng hậu hay đích tử của Hãn? Lúc này Tần Quyên đã bắt đầu hiểu ra.

Viết Viết nhìn về phía Tần Quyên, trao đổi ánh mắt. Tần Quyên biết Viết Viết đang sợ. Nó nhìn thấy tay Viết Viết đang run lên dưới lớp vải.

Có lẽ hôm nay bọn họ sẽ phải bỏ mạng ở đây thôi. Không chỉ mạng họ, tương lai của Cát Cáp Bố doanh cùng nhiều thế lực liên quan, ví dụ như gia tộc của thiếu nữ đã đính hôn với Viết Viết, còn cả Trát Đáp Lan thị của A Dịch Cát.

Cái gọi là vinh nhục cùng hưởng, đến nay Tần Quyên đã lãnh ngộ được rồi.

Viết Viết quỳ gối trước nó, nhưng lại không dám ngẩng đầu lên xem, chỉ lặng lẽ nghe tiếng chân đi lại tới tới lui lui, thầm đoán xem có bao nhiêu người vào, rồi bao nhiêu người ra.

Mãi đến chừng 1 khắc sau, mùi son phấn cùng huân hương thoang thoảng truyền đến. Tần Quyên biết đó chính là vị hoàng phi sủng quan thiên hạ kia.

Tần Quyên đoán hoàng phi năm nay chắc phải 50 60 tuổi. Dù sao bà cũng là mẫu thân hạ sinh trưởng tử Quý Do.

Lúc nữ nhân mở miệng nói cũng khẳng định suy đoán của nó.

"Bột Nhi Chỉ Cân Viết Viết, ta rất tiếc vì cái chết của phụ vương ngươi. Ta muốn biết ngươi nghĩ thế nào."

Nữ nhân trước mặt không còn trẻ, nhưng trong vẻ uy nghiêm lại có nét biếng nhác đầy quyến rũ, quả là một người không dễ đối phó chút nào, Tần Quyên nghĩ vậy.

Y Văn vương thế tử chưa nói câu nào đã khóc. Tần Quyên bị phản ứng này của hắn làm cho điếng người.... Muốn khóc là khóc được luôn sao?

Viết Viết khóc rất đúng lúc, không khiến người ta phiền chán, sau khi nức nở một hồi thì nghẹn ngào lên tiếng, "Viết Viết ngu dốt, đến nay vẫn không hiểu vì sao khi ấy phụ vương nhất quyết muốn về đông. Phụ vương có tội, bị người ta chặn giết âu cũng là ý trời. Nếu vậy thì Viết Viết cũng chỉ còn cách thuận theo mệnh trời.... Suốt quãng đời còn lại, Viết Viết chỉ có thể thắp đèn cầu xin Phật Tổ phù hộ cho thiên hạ cùng muôn dân...."

"...." Khóe môi Tần Quyên giật giật. Nó sợ mình không diễn nổi nữa, để lộ sơ hở mà cười phá lên luôn. Nhưng mà thật sự sắp không nhịn được thật rồi.

Y Văn vương thế tử là cái loại người chỉ mới ba ngày không được ăn miếng thịt đã có thể lật bàn chửi trời, vậy mà còn nói sẽ thắp đèn khấn phật, không sợ bị sét đánh à.....

Viết Viết khóc nức khóc nở, còn Nãi Mã Trân thị chỉ cau mày, không biết là vì bực bội hay đau lòng thay đứa bé này.

Nói tới huyết thống, thân mẫu (mẹ đẻ) của Viết Viết cũng có liên quan ít nhiều đến Nãi Mã Trân thị, nhưng lại hiển quý hơn so với Nãi Mã Trân thị, là đích nữ, lại là chính thê, sinh ra đích trưởng tử. Đó cũng là lý do Viết Viết được dưỡng phụ và thúc phụ coi trọng.

Trừ thân mẫu, dưỡng mẫu của hắn hiện tại cũng là một nữ tử có thân phận cao quý.

Dù phe phái của Y văn vương đã xuống dốc, nhưng thê tộc vẫn hùng mạnh như cũ. Tộc Hột Nhan hiện nay vẫn là phụ tá đắc lực của Hãn, rất được Hãn coi trọng. Mà đích mẫu (chính thê của Y Văn vương. Hãy nhớ rằng Viết chỉ là dưỡng tử của Y Văn vương nhé) của Viết Viết, mới 18 19 tuổi, là cháu gái của gia chủ đương nhiệm của tộc Hột Nhan.

Tần Quyên không biết trước khi rời thành Hổ Tư Oát Nhĩ, Viết Viết quả thực đã gặp vị đích mẫu trẻ tuổi này. Trên đời này, người duy nhất có thể chân thành gọi Viết Viết với đôi mắt hoen đỏ, chỉ còn lại mình nàng mà thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!