Viết Viết vốn định đuổi lính đưa tin đi, nhưng khi nghe là có đại nhân từ Đại Đô tới thì bỗng nhiên căng thẳng.
Hắn vội ra khỏi doanh trướng, hỏi binh sĩ kia, "Bảo đại tỷ ngốc của ta nói với đại thần là bổn thế tử không ở Hổ Tư Oát Nhĩ."
Viết Viết chạy vội quá, không biết Tần Quyên vẫn đang đứng ở ngoài. Màn che trước doanh trước quất vào mặt, khiến sói con đau điếng người.
"Chuyện này...." Binh sĩ nọ nghe vậy thì lúng túng.
Viết Viết giận đến đỏ mặt tía tai, sai nô tài chuẩn bị xiêm y. Hắn nghĩ chắc lúc này, dù cữu cữu có bệnh nặng sắp khỏi cũng bị đại tỷ ngốc của hắn làm cho tức chết.
Viết Viết mặc đồ xong, bảo nô tài đưa Ô Đốc đi nghỉ ngơi, nhưng chưa đi được hai bước, quay đầu lại đã thấy Tần Quyên đứng ở đằng kia. Hắn quát khẽ, "Ngẩn ra đó làm gì, đi theo ta!"
Tần Quyên mím môi bất lực, rồi cũng nhanh chân theo kịp Viết Viết.
Tần Quyên không muốn đi. Nó đã lên kế hoạch hết cả rồi, ngày mai sẽ báo cho Hi Cát là nó muốn đi tìm Nô Nô Mạt Hách ở An Địch Can. Viết Viết nhất định không chịu để cho nó đi, cho nên nó sẽ tìm Hi Cát. Sau khi đi rồi, nó sẽ tìm đến chỗ người Đại Âm cư trú ở Đại Âm sơn. Ở đó có một tòa thành gọi là Đô Châu. Sau vài năm, chờ chiến sự trên thảo nguyên yên ổn, nó sẽ tìm cách về Tống quốc.
Nó nghĩ rất đơn giản, không dám tính toán nhiều, bởi cũng biết nếu quá thuận lợi thì e rằng sẽ trở thành một giấc mộng không thể với tới.
Nhưng chẳng ngờ, nó còn chẳng được quyền nghĩ. Toàn bộ kế hoạch đã bể tan tành.Đại thần tới từ Đại Đô, đã qua gặp Tuyết Biệt Đài tướng quân trước rồi mới vòng tới Hổ Tư Oát Nhĩ. Nói cách khác, khi Tần Quyên cùng Viết Viết rời đại doanh của Tuyết Biệt Đài tới Hổ Tư Oát Nhĩ thì cũng là lúc đại thần đến tìm gặp Tuyết Biệt Đài tướng quân.
Đại thần đưa tin : Hãn Oa Khoát Đài bệnh nặng. Tháng 10 năm ngoái, Hãn bị thương khi đi săn, tình hình càng lúc càng nghiêm trọng.
Hãn bệnh nặng liệt giường, toàn bộ vương tử vương tôn của Bột Nhi Chỉ Cân thị, dù có đang Tây chinh cũng phải quay về. Cho nên Viết Viết cũng phải về đông. Ngày nào còn mang họ Bột Nhi Chỉ Cân, hắn sẽ phải chấp hành mệnh lệnh này.
Đại thần còn nói, "Tuyết Biệt Đài tướng quân đang trên đường tới Hổ Tư Oát Nhĩ. Vương thế tử chờ thêm mấy ngày nữa là có thể cùng về đông với Tuyết Biệt Đài tướng Quân."
"Được, ta biết rồi." Viết Viết tương đối kính cẩn đáp, sai người đưa sứ thần đi nghỉ ngơi.
Sau khi người hầu lui đi cả, hắn quay sang nhìn Tần Quyên, "Nếu đã không thoát nổi số mệnh này, chi bằng mang theo một con sói con bên cạnh, vậy là chẳng phải sợ gì nữa. Ngươi theo ta đi."
Mẹ kiếp!
Tần Quyên cắn răng, tay siết thành nắm đấm, chỉ thiếu điều vung nắm đấm ấy, kiến tạo một cái quầng thâm giữa mắt tên thế tử ngốc này.
"Đi gặp Hồ Hồ nào!" Viết Viết lười biếng duỗi eo, ngáp một cái.
"...." Vành tai sói nhỏ dựng lên, đầu rối mòng mòng, mọi suy nghĩ đều tiêu tán, chỉ còn lại bên tai hai chữ Hồ Hồ.
Nó quay sang nhìn Viết Viết, người kia đã rời đại môn, đi ra ngoài. Tần Quyên nghĩ ngợi một hồi, cuối cùng vẫn quyết định đuổi theo.
Đại Đô cách Tống quốc khá gần mà, phải không?
Tần Quyên bỗng tìm được cho mình lý do. Được rồi! Đại Đô cách Tống quốc khá gần, vì thế nó mới đồng ý đi cùng Viết Viết, chứ không phải vì bị Viết Viết ép buộc đâu!Ba ngày sau, Tuyết Biệt Đài tướng quân đến Hổ Tư Oát Nhĩ.
Đó là lần đầu Tần Quyên thấy Tuyết Biệt Đài, con thứ 11 của Thác Lôi vương, cũng là đệ đệ cùng cha khác mẹ với Hốt Tất Liệt.
Tuyết Biệt Đài trông rất trẻ, không đoán được tuổi tác, chắc cùng tuổi với Ninh Bách, Viết Viết cũng không rõ lắm.
Mắt phượng mày ngài, mặt như mâm bạc, môi tựa chu sa, da màu lúa mạch, nam sinh nữ tướng, nhưng lại có hàng ria mỏng trên môi khiến gương mặt thêm phần cương nghị.
"Sao vậy, Tuyết Biệt Đài đại nhân đẹp quá hả?" Viết Viết bỗng nhiên hỏi.
Tần Quyên không để ý tới hắn, còn nhìn đi nơi khác. Nói đến dung mạo, nó vẫn cảm thấy trong tất cả những người Mông Cổ mình từng gặp, Nãi Mã Trân · Ninh Bách vẫn xứng danh thảo nguyên đệ nhất mỹ nam tử hơn.
Tất nhiên, Hi Cát nói vào cái năm Ninh Bách được gọi bằng danh hiệu này, Bá Nha Ngột Hồ Hồ chỉ mới chỉ 7 tuổi, tức là đã 7 năm trôi qua. Hồ Hồ khi ấy còn chưa xuất hiện trong tầm mắt cư dân thảo nguyên.
Đêm trước lúc khởi hành, một người từ Cát Cáp Bố doanh đến đưa tin, bảo bọn họ chờ thêm hai ngày nữa hãy lên đường. Đại tướng quân của Cát Cáp Bố doanh sai một vị đại nhân tới, hai ngày nữa sẽ đến Hổ Tư Oát Nhĩ.
Thế là bọn họ chờ thêm 2 ngày. Hai ngày này, bệnh tình của Hi Sam cũng chuyển biến tốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!