"Ngài có điều tra ra vì sao lại xảy ra cuộc tấn công thành Ích Ly không?" Tần Quyên vẫn luôn im lặng nãy giờ, chợt cất tiếng hỏi.
An Đa Ni Ma quay sang nhìn, hóa ra là đứa bé này.
Từ lúc bữa tiệc bắt đầu, ông ta đã để ý tới nó. Một đứa trẻ tuấn mỹ, khá kiệm lời, cho ăn gì thì ăn cái đó, cặp mắt trong trẻo lại điềm tĩnh, sống mũi thanh tú, tai cao hơn mày, vầng trán sáng rộng, một gương mặt tràn đầy trí tuệ, ắt hẳn là một thiếu niên thông minh.
Viết Viết giới thiệu, "Ta đưa nó tới, nó là kỵ binh ở Cát Cáp Bố đại doanh."
An Đa Ni Ma gật đầu chào, Tần Quyên cũng chắp tay đáp lễ.
An Đa Ni Ma liền nhận ra đứa bé này người Hán. Quanh đây cũng có nhiều người Hán nhưng phần đông là người Hán ở Kim quốc, ông ta không biết Tần Quyên thực ra là người Hán ở Tống quốc.
Nói tới cuộc tàn sát Ích Ly thành, An Đa Ni Ma cau mày, "Ta nghe nói đều do một tên cờ bạc mà ra."
"Ồ?"
Tần Quyên, Viết VIết và Cực Bố Trát đều nhìn sang. Hiển nhiên câu trả lời này của An Đa Ni Ma không thuyết phục được họ.
"Có một tên cờ bạc trốn nợ đến thành Ích Ly dưới quyền kiểm soát của Đại Âm tộc. Người Đại Âm tộc không chịu hợp tác. Đám người truy đuổi hắn tìm khắp nơi không thấy, bèn giết mấy người Đại Âm. Người Đại Âm cũng giết mấy người gây rối đó, dẫn đến trận chiến này."
"Tên cờ bạc đó không xuất hiện lại ư?" Viết Viết như cười như không, hỏi.
An Đa Ni Ma gật đầu.
"Thế thì thật quá đáng." Tần Quyên không nhịn được, quát.
Viết Viết cười hỏi, "Không phải người Mông Cổ, vậy An Đa Ni Ma tiên sinh nghĩ là người ở đâu?"
An Đa Ni Ma đáp, "Không dám, tiểu nhân chỉ cảm thấy, có nhiều khả năng nhất, đây là kế ly gián của người tộc Tháp Tháp."
Tháp Tháp là cách gọi tắt của tộc Cổ Tri Tháp Tháp, nhưng nguồn gốc chính xác của bọn họ là đâu, không ai biết rõ.
Sau triều Đường, thiên hạ đại loạn. Khởi nghĩa Hoàng Sào kết thúc, loạn ngũ đại thập quốc nổ ra, người Cổ Tư Tháp Tháp đã nhân cơ hội ấy chiếm lấy quê nhà của Lý Bạch là thành Toái Diệp ở Tây Vực. Sau đó, vào thời Khiết Đan, họ di cư về phía đông, đến vùng bình nguyên cực tây của Đại Âm sơn.
Mãi đến khi Gia Luật Đại Thạch lập nên Tây Liêu, Cổ Tri Tháp Tháp rời lên phía bắc. Lại tới lúc người Mông Cổ nổi lên diệt Tây Liêu, Cổ Tri Tháp Tháp mới bị đánh đuổi khỏi Tây Vực và Bắc Cương.
Nhưng Cổ Tri Tháp Tháp vẫn luôn quấy rầy Mông Cổ, thường nhân lúc bọn họ thiếu thốn lực lượng mà đánh cướp, người bị hại chỉ có dân du mục.
"Bổn thế tử đã nói từ đầu mà, người Đại Âm tộc không đủ thông minh mà chơi trò ly gián với kết minh thế này đâu." Viết Viết vuốt cằm cười to.
An Đa Ni Ma nói một hồi lâu như vậy nhưng vẫn chưa thăm dò được tính nết vị thế tử này, thấy hắn cười to cũng không dám nhiều lời.
Cực Bố Trát không nhịn được mà hỏi, "Nếu chỉ là hiểu lầm, sao không cử sứ thần đi hòa giải để kết thúc trận chiến?"
Tần Quyên cúi mặt. Nó đã nghĩ tới điều này, nhưng An Đa Ni Ma điều tra được tới đó, hẳn cũng đã phái sứ thần đi rồi. Vậy thì chỉ có khả năng, Đại Âm tộc tin tưởng lời nói của người Cổ Tri Tháp Tháp hơn người Mông Cổ.
"Liệu có phải Cổ Tri Tháp Tháp đã giả làm quân Mông Cổ, tấn công Ích Ly, để kết mối thù không đội trời chung này." Tần Quyên thấp giọng nói.
Viết Viết mím môi, trong lòng cũng hiểu rõ, khả năng đó là rất cao. Nhưng hắn không lên tiếng phản đối hay đồng tình.
Trong điện yên tĩnh kéo dài. An Đa Ni Ma sai cung nữ và tỳ nữ lui ra.
Lúc này, có người ở ngoài điện chạy vào báo, "An Đa đại nhân! Thiên Lang quân lại tới công thành!"
"Mau ra nghênh địch, bản quan sẽ tới ngay. Tiếp tục sai người hỏi thăm tin tức viện quân của Ninh Bách đại nhân, có tin gì lập tức báo cho bản quan." An Đa Ni Ma vội phân phó.
Viết Viết nói, "An Đa đại nhân, dẫn ta lên thành lâu."
An Đa sửng sốt, "Thưa vâng."Trên thành lâu Hổ Tư Oát Nhĩ, chỉ có lính gác lâu canh giữ. Cách dựng lầu quan sát trên tường thành vốn là học theo kiến trúc của người Hán.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!