Tần Quyên vô thức nhăn mày, ánh mắt liền thay đổi.
Viết Viết nói, "Ngẩn ra đó làm gì nữa? Mau lên!"
"...." Tần Quyên không nói gì, lên ngựa đuổi kịp Viết Viết. Ngựa của Tần Quyên nhỏ hơn, chỉ chốc lát đã vượt lên trước.
"Tần! Ngươi chậm lại, cho ngựa chạy chậm lại đi!" Viết Viết đuổi theo đằng sau, "Ta dẫn đường cho ngươi. Ngươi đi nhanh vậy, ta dẫn sao được."
Tần Quyên dừng lại một chút, Viết Viết mới bắt kịp.
Họ đến chỗ đồng cỏ hoang vắng không người canh gác, bí mật rời quân doanh. Bấy giờ, Tần Quyên mới hỏi, "Đi đâu?"
"Về hướng nam 10 dặm."
"Ban nãy vì sao không có ai ở doanh trướng ngăn chúng ta lại? Lính gác đi đâu hết rồi?" Tần Quyên lại hỏi.
"Quân chủ lực đã chia làm ba nhánh, lên đường theo ba hướng Tây, Đông, Nam từ lúc rạng sáng rồi." Viết Viết thấp giọng đáp.
Tần Quyên nheo mắt nhìn hắn "Vì sao ngươi biết? Ngươi.... có người trong quân doanh này?"
Tần Quyên đột nhiên nảy ra suy nghĩ này. Chắc hẳn mấy ngày qua, Viết Viết đã liên hệ với người của mình.
Viết Viết khẽ rùng mình nhưng không chịu đáp.
"Đến chiến trường tìm hiểu một chút, có chuyện ta cần phải xác nhận." Cuối cùng, hắn lạnh giọng nói, "Để một mình ngươi lại trong doanh không an toàn."
Tần Quyên không hỏi vì sao không an toàn. Nó nhận ra tình hình đang khá phức tạp, mà vị Y Văn Vương thế tử Viết Viết này dường như nhất quyết muốn nó về phe mình.
Tần Quyên hít sâu một hơi. Vì an nguy, tạm thời nó chỉ có thể chọn theo Viết Viết.
Tần Quyên thậm chí bắt đầu hoài nghi, có phải bọn họ rời được quân doanh đều do Viết Viết sắp xếp.
Nếu vậy thì.... Tùng Man cùng tên tùy tùng kia có mấy phần khả năng là người của Viết Viết?
Nếu tất cả những gì nó nghĩ đều là thật, Viết Viết chơi bời trác táng, đầu óc ngu độn chỉ là giả, tâm cơ thâm trầm mới là thật.
Tần Quyên mới 11 tuổi, không thể hiểu được. Rõ ràng thiếu niên kia chỉ hơn nó 2 tuổi mà lòng dạ thâm sâu như thế?
Khi bọn họ đi về phía nam 10 dặm, rồi thêm 20 dặm, thì nghe thấy tiếng chém giết, bấy giờ mới ý thức được mình ở gần chiến trường đến mức nào.Viết Viết nhìn về phía Tần Quyên, "Đừng qua đó, chúng ta chỉ đến xác nhận thôi."
Viết Viết lấy ra chiếc ống nhòm đã chuẩn bị sẵn.
Tần Quyên không hiểu Viết Viết muốn xác nhận chuyện gì, nhưng trực giác mách bảo nó, ắt chẳng phải chuyện tốt. Nó chỉ mong sao không bị Viết Viết làm cho liên lụy mà mất mạng.
"Quả nhiên là vậy..." Viết Viết cất ống nhòm đi, vẻ mặt nghiêm trọng.
Tần Quyên cau mày hỏi, "Thế nào/"
"An Đông thiên hộ có dị tâm, muốn thoát ly khỏi Tuyết Biệt Đài tướng quân dưới trướng phân doanh Thác Lôi vương." Viết Viết thẳng thắn đáp.
Tần Quyên ngẩn người ra. Đây là lần đầu tiên nó tiếp xúc với cuộc tranh đấu giữa cá đại nhân vật gần như vậy.
"Còn Tùng Man thì sao?" Tần Quyên không khỏi nghĩ tới.
"Không cần lo cho Tùng Man. Mẫu thân nó là muội muội của An Đông, An Đông sẽ không làm gì nó." Viết Viết ngừng trong chốc lát, thấy sói con đang nhìn hắn chằm chằm, mặt đỏ ửng lên.
Tần Quyên thấp giọng hỏi, "Tùy tùng của Tùng Man là người của ngươi?"
Nói rồi, thân hình cao tương đương Tần Quyên của thiếu niên trước mặt khẽ chấn động.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!